27 tháng 8, 2018

MÃI LÀ TA... BÓNG CHIẾC GIỮA ĐỜI






Rồi nắng sẽ nhạt phai
Rồi ngày sẽ lùi dần vào bóng tối
Đã bao lần âm thầm tự hỏi:
Ta sẽ về đâu trước sự thế xoay vần?

Cũng lắm khi vấp phải nỗi bâng khuâng
Bên giáo đường ngập ngừng hai lối rẽ
Sẽ ra sao buổi hoàng hôn nắng xế
Cánh hoa dầu ngược gió lẻ loi rơi?

Mãi là ta... bóng chiếc giữa đời
Những sáng xuân hồng
Những trưa nắng hạ
Những chiều thu vàng lá bay lả tả
Những đêm đông buốt giá ngập trời

Lệ vẫn âm thầm trôi
Ta vẫn bước…
Chân liêu xiêu rời rã
Mặc hững hờ thiên hạ
Ta dỗ dành ta gượng nở nụ cười

Dẫu biết rằng tấc dạ lắm chơi vơi…










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét