Chiều nương sợi khói
Thả hồn đi hoang
Thấy trong tro bụi
Hình nhân võ vàng
Chiều nương ngọn gió
Thả hồn phiêu du
Thấy trăng vò võ
Trướng gấm ngục tù
Chiều nương chiếc lá
Thả hồn nhẹ rơi
Thấy dòng sông lạ
Khóc bên góc trời
Chiều nương khúc hát
Thả hồn chơi vơi
Thấy buồn chất ngất
Tơ vương rối bời
Nỗi niềm ray rứt
Thơ vận đa đoan
Cho lòng thổn thức
Chiều qua ngỡ ngàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét