Anh… trai xứ Hà Tĩnh
Em… gái miệt Hậu Giang
Gặp nhau chiều nắng tàn
Trời Thuận An vào hạ
Tiếng còi tầm vang lên giục giã
Xe nối đuôi nhau thẳng tắp thành hàng
Vẫn còn đây le lói chút nắng vàng
Mơn trớn vai em…ửng hồng đôi má thắm
Từ đâu mây kéo về ảm đạm
Rồi không dưng cùng ghé quán ven đường
Sợi tơ lòng réo rắt chữ vấn vương
Gởi trao nhau tia nhìn trìu mến
Chẳng lẽ khu công nghiệp Việt - Sing là bờ bến
Nối hai miền vời vợi cách xa?
Cô công nhân gốm sứ thật thà
Làm bạn với anh kỹ thuật viên năng nỗ
Vẫn chờ nhau mỗi sáng mai giữa ồn ào xe cộ
Vẫn đợi nhau trên giao lộ lúc chiều về
Động viên nhau đem sức trẻ tràn trề
Xây cuộc sống huy hoàng miền đất mới
Chuyện con tim đâu có gì phải vội
Tương lai chừng gần lắm chẳng xa xôi
Đất Thuận An ấm áp tình người
Vùng cây trái rất nhiều lời ca tụng
Chiếc cọ trong tay không còn lúng túng
Nét vẽ nhẹ nhàng phượng múa rồng bay
Sản phẩm làm ra đẹp mãi tháng ngày
Cô thợ gốm thổi hồn vào sứ Việt
Cập nhật thông tin nâng tầm hiểu biết
Ngôn ngữ lập trình mải miết dựng xây
Anh kỹ thuật viên chìm bởi trùng vây
Cũng có lúc lỡ quên lời hò hẹn
Bên dòng sông xanh vai kề vai âu yếm
Góp nụ cười cho hy vọng đơm hoa
Đôi tình nhân trong buổi chiều tà
Thật hạnh phúc giữa dòng đời tất bật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét