Sáng Bảo Lộc trời mù sương
Hàng thông đứng rì rào trước gió
Không dưng chợt ùa về nỗi nhớ
Nhớ một thời giọt đắng sẻ chia
Cảm xúc thăng hoa cho nước mắt đầm đìa
Người đã xa… nghìn trùng xa cách
Ta ở đây buồn như lau lách
Nhẹ bước lãng du… bóng lẻ bên đời
Chỉ còn ta và câu chữ chơi vơi
Buồn… tâm sự cùng cây cỏ
Buồn… thở than cùng mây gió
Ngắm mặt trời lên… lặng lẽ chiều tàn…
Khoác ba lô trên vai ta làm kẻ lang thang
Ngược về vùng phố núi
Quên đi nỗi ngậm ngùi đeo đuổi
Mảnh tình thơ đau đáu buổi dại khờ
Quên… Quên cả chuyện ngày xưa
Nơi góc khuất chôn vùi miền quá khứ
Trả lại bình yên câu chữ
Tìm lại cho mình ngày tháng cũ an nhiên
Tìm lại cho mình ngày tháng cũ an nhiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét