27 tháng 6, 2018

NHÁNH THẠCH THẢO CÔ ĐƠN







Có nhiều lúc buồn xé nát thịt da
Thèm bờ vai ai dựa dẫm
Thèm vòng tay ai nồng ấm
Thèm ngọt ngào lời nói yêu thương

Có nhiều lúc buồn đến chán chường
Chỉ muốn cuộn mình trong góc tối
Chỉ muốn nhắm mắt mong đêm dài qua vội
Chỉ muốn bình yên xoa dịu tâm hồn

Có nhiều lúc nhìn bóng mình phản chiếu qua gương
Ta muốn khóc cho chảy tan trời đất
Ta muốn hét xua đi niềm quay quắt
Rồi ngủ say không mộng mị hoang đường

Trang sử tình thôi hãy lật sang chương
Mùa đã tàn phai đâu còn gì luyến tiếc
Cánh thiên di vút bay đi biền biệt
Bỏ lại bên đời nhánh thạch thảo cô đơn

Bỏ lại bên đời nhánh thạch thảo cô đơn
Áo tím bơ vơ úp mặt giấu tủi hờn










24 tháng 6, 2018

TÌM LẠI CHO MÌNH NGÀY THÁNG CŨ AN NHIÊN








Sáng Bảo Lộc trời mù sương
Hàng thông đứng rì rào trước gió
Không dưng chợt ùa về nỗi nhớ
Nhớ một thời giọt đắng sẻ chia

Cảm xúc thăng hoa cho nước mắt đầm đìa
Người đã xa… nghìn trùng xa cách
Ta ở đây buồn như lau lách
Nhẹ bước lãng du… bóng lẻ bên đời

Chỉ còn ta và câu chữ chơi vơi
Buồn… tâm sự cùng cây cỏ
Buồn… thở than cùng mây gió
Ngắm mặt trời lên… lặng lẽ chiều tàn…

Khoác ba lô trên vai ta làm kẻ lang thang
Ngược về vùng phố núi
Quên đi nỗi ngậm ngùi đeo đuổi
Mảnh tình thơ đau đáu buổi dại khờ

Quên… Quên cả chuyện ngày xưa
Nơi góc khuất chôn vùi miền quá khứ
Trả lại bình yên câu chữ
Tìm lại cho mình ngày tháng cũ an nhiên

Tìm lại cho mình ngày tháng cũ an nhiên







BÍCH CÂU BUỒN MƯA BAY







Mới hôm nào ghé đến Bích Câu
Thật rạng rỡ bên ngàn hoa lá
Còn sáng nay sao buồn chi lạ
Trắng cơn mưa tầm tã nao lòng

Nghiêng mắt nhìn dài nỗi chờ mong
Cánh thiên di đã xa biền biệt
Từng đêm trường trở trăn nuối tiếc
Một khoảng trời da diết yêu thương

Cây cỏ lặng thinh quạnh vắng khu vườn
Chỉ còn ta và thênh thang trời đất
Giữa màn mưa hình bóng nào lẩn khuất
Lệ nhạt nhòa ướt đẫm cả bờ mi

Bạn tôi ơi!… Gió se lạnh thầm thì
Hãy tô lại môi son má phấn
Khoác lên người chiếc khăn san xinh xắn
Nhẹ nở nụ cười tươi tắn cùng hoa

Lãng quên đi bao nỗi phiền hà!
Lãng quên đi bao nỗi phiền hà!













23 tháng 6, 2018

VỀ ĐÂU...?








Về đâu thăm thẳm hoàng hôn?
Ngoài kia vó ngựa dập dồn truông xa

Mịt mù gác ngọc lầu hoa
Khúc tri âm ấy mặn mà còn đâu?

Trăm năm đá tạc phai màu
Ngỡ ngàng giữa cuộc bể dâu đắng lòng

Ngẩng nhìn trời đất mênh mông
Vần thơ tủi phận mòn trông mỏi chờ

Về đâu chân bước bơ vơ
Ngổn ngang muôn nẻo hững hờ thế nhân?








21 tháng 6, 2018

VỀ XỨ NGÀN THÔNG







Giữa mùa nắng hạ
nói chia tay
Thị xã buồn tênh
chuỗi tháng ngày
Về xứ ngàn thông
nhiều kỷ niệm
Êm đềm
rét mướt rụng qua vai

Ngắm nhìn
mưa bụi nhẹ rơi rơi
Tưởng bóng hình ai
đã một thời
Giọt đắng sẻ chia
niềm cảm xúc
Sao giờ biền biệt
để chơi vơi?

Bài hát Diễm Xưa
thoảng vọng về
Gợi niềm thương nhớ
tận sơn khê
Giang đầu ơi hỡi!…
Người đâu nhỉ?
Chẳng lẽ đành quên
chữ nguyện thề?








15 tháng 6, 2018

MẸ







Khom lưng
me cõng đoạn trường

Qua cầu bạc mệnh
đau thương
cả đời

Con yêu mẹ lắm…
mẹ ơi!

Làm sao chia bớt
bời bời thế gian?










14 tháng 6, 2018

TẠI AI?







Em nào đâu có khóc
Hạt bụi vướng thôi mà
Em chỉ là con nhóc
Dưới mắt của người ta

Đừng nhìn như soi mói
Em có phải tội đồ?
Ai là người thay đổi
Xé nát trời mộng mơ?

Chân rã rời lê bước
Vũ trụ như quay cuồng
Mắt rưng rưng ngấn nước
Lạc loài tiếng yêu thương

Chiều nhạt nhòa bóng nắng
Úp mặt giấu ngậm ngùi
Môi chợt nghe mằn mặn
Tại ai đời kém vui?...










NGỔN NGANG THÁNG SÁU








Cả đêm mưa tí tách rơi rơi
Chong mắt lặng im tưởng góc trời
Giấc ngủ chờ hoài sao chẳng đến
Vần thơ tủi phận khóc xa xôi

Tháng sáu ngổn ngang trĩu nỗi niềm
Thẫn thờ nghe lạc nhịp con tim
Lá hoa héo úa vườn hiu quạnh
Mây gió buồn thiu đậu trước thềm

Trăng dỗi hờn ai để nhạt màu
Thiên hà vời vợi nhớ nương dâu
Yêu thương biền biệt dài tay với
Giang vĩ ngóng trông bạc mái đầu







09 tháng 6, 2018

MƯA KHUYA







Nằm nghe mưa rơi
nửa khuya vắng vẻ.
Quen rồi cô lẻ
một mình trong đêm.

Leo lét ánh đèn
hắt hiu mờ tỏ.
Gian phòng kín gió
trăng khuất xa xăm.

Vẳng tiếng nguyệt cầm
từ đâu vọng lại.
Thanh âm tê tái
gọi về ngổn ngang.

Chợt nghe bàng hoàng
lao xao thơ vận.
Cuộc đời lận đận
chìm đắm ảo hư.

Con chữ sầu tư
nhuộm màu ảm đạm.
Giấy mực chán ngán
lặng im góc bàn.

Mưa vẫn chưa tan
mơ màng giấc ngủ.
Đỉnh đồi gió hú
bóng tối nhạt nhòa.











04 tháng 6, 2018

HONG TÓC GIỮA CHIỀU









Giữa chiều ai hong tóc ngoài sân
Để cơn gió bâng khuâng gởi nụ hôn nhè nhẹ
Bờ giậu mỏng đôi mắt nào hoạnh họe
Giận làm sao anh chàng gió đa tình

Tháng sáu về sợi nắng quái lung linh
Cứ nhởn nhơ trên đường dài theo gót
Áo tiểu thư mười tám đầy mật ngọt
Cho láng giềng hết ra ngẩn vào ngơ

Muốn mượn sáo diều gởi giúp bài thơ
Quà sinh nhật mừng ai thêm tuổi mới
Rồi lại sợ ánh mắt nai hờn dỗi
Ngăn cặp đầy... câu chữ vẫn nằm yên

Tóc nghiêng bay như làm dáng làm duyên
Nửa nụ cười rớt xuống miền hoang dại
Tím hoàng hôn thoảng thơm hương con gái
Bức tranh chiều hong tóc đẹp như mơ










01 tháng 6, 2018

TÔI NHÌN THẤY CHÍNH TÔI







Tìm
trong thăm thẳm
đất trời

Chợt
tôi nhìn thấy chính tôi…
một thời

Tiền duyên
gặp lại xa xôi

Nghe chừng hạnh phúc
bồi hồi
con tim