Thật tình cờ khi trở lại nơi đây
Khoác ba lô trên vai
Chuyến xe đêm lặng lẽ
Bỏ hết sau lưng nỗi chán chường dâu bể
Nhắm mắt lãng quên nhạt thếch tình người
Tháng ngày buồn bên ốc đảo chơi vơi
Tội thơ vần lạc vào miền hư ảo
Con tim dại khờ trước ngọt ngào chim sáo
Để xót lòng với hờ hững đãi bôi
Đứng giữa thênh thang của vô tận đất trời
Chợt thấy bồi hồi giật mình tỉnh thức
Bốn phía vây quanh đen ngòm đáy vực
Tự nhủ thầm tìm đến hướng bình yên
Dẫn dắt tâm thoát khỏi nẻo lụy phiền
Hoàng hôn xuống ta nằm nghe biển hát
Lời của sóng âm vang như dìu dặt
Thôi xa rồi gai nhọn cứa thịt da
Hãy mỉm cười tang lễ tháng ngày qua…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét