Lâu rồi chẳng làm thơ
Giấy bút như hờn dỗi
Con chữ nằm thẫn thờ
Lặng thinh không tiếng nói
Bàn viết bụi giăng đầy
Máy tính tơ nhện bám
Thơ nhuốm vị đắng cay
Toàn gam màu ảm đạm
Ốc đảo chừng quạnh hiu
Lá hoa như trầm mặc
Mấy sợi nắng liêu xiêu
Buổi hoàng hôn sắp tắt
Buồn không gì buồn hơn
Men thơ giờ phai nhạt
Ta và nỗi cô đơn
Nghe lòng đau quặn thắt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét