Phải chăng lần cuối gọi tên nhau
Ta đứng ở chênh vênh nơi mép vực?
Để tháng ngày đắm chìm trong day dứt
Gặp gỡ chi rồi ngoảnh mặt lạnh lùng!
Bởi tại ai để xa cách nghìn trùng
Bởi tại ai để chia loan rẽ phượng
Phía ngược dòng làm sao ngăn gió chướng
Theo mưa về giữa mùa hạ nắng nôi?
Ta đã quen... hai tiếng đơn côi
Con dốc đứng sáng chiều qua mấy bận
Làm bạn với lung linh ngàn hoa nắng
Cũng lắm khi thấy hạnh phúc tột cùng!
Hạ mơ màng ngắm xác phượng rưng rưng
Ta chợt nghe vọng âm từ xa thẳm
Khúc nhạc tình một thuở nào say đắm
Thoảng bên tai giọng da diết não nùng
Nốt lặng nào rơi xuống khoảng mông lung!…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét