Nỗi buồn rớt xuống tháng tư
Làm nhuộm hồng cánh phượng
Rền rĩ tiếng ve trên tầng cao ngất ngưỡng
Than vãn chi?
Rách nát cả cuộc tình!
Thôi em chẳng muốn về góc vườn cũ lặng thinh
Biền biệt dáng dấp thân quen
Tắt ngấm ánh nhìn chào đón
Hạnh phúc phôi phai… lẻ loi… sầu muộn
Vực thẳm kề bên ngoác miệng đợi chờ
Bảy năm làm thơ
Bảy năm em để hồn mê ngủ
Giữa chợ đời mặt ê mày ủ
Bước loanh quanh nỗi chán không rời
Môi thiếu vắng nụ cười
Má lúm thêm phiền não
Tháng ngày đắm chìm trong hư ảo
Đêm từng đêm huyễn hoặc giấc mơ hoang
Chỉ còn đây nỗi day dứt bẽ bàng
Cơn hồng thủy cuốn trôi miền quá khứ
Gượng đứng lên sau cuồng phong bão dữ
Thơ nhạt nhòa
Con chữ khóc xa xăm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét