Tôi đã trở về lại chốn xưa
Đìu hiu lối cỏ vắng bao mùa
Rêu rong giăng phủ chừng hoang phế
Lặng lẽ dáng gầy buổi nắng trưa
Mỏi mắt nhìn quanh chẳng thấy người
Hoa tàn rũ cánh nhớ xa xôi
Ngọc ngà kỷ niệm còn vương vất
Phai nhạt vần thơ héo nụ cười
Gió nhẹ mơn man tóc dỗ dành
Mây vờn áo lụa trắng mong manh
Không dưng tủi phận âm thầm khóc
Cổ tích trăm năm lạc bóng hình
Còn gì đâu nữa để mà mong
Thuyền đã ra khơi nước ngược dòng
Bến cũ ngày đêm sầu tưởng nhớ
Vô tình chim sáo vội sang sông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét