Thôi em hãy đứng lên!
Ngày mới vừa tắt nắng
Hoàng hôn trôi chầm chậm
Đằng tây khuất mặt trời
Thôi đừng buồn em ơi!
Chuyện tình xa xưa ấy
Đã chìm vào hoang hoải
Miền cổ tích nhạt nhòa
Đừng nước mắt vỡ òa!
Để thấy mình yếu đuối
Trên dặm dài rong ruổi
Mong chân cứng đá mềm
Hãy đứng lên đi em!
Tương lai còn phía trước
Vững vàng bàn chân bước
Tinh tú sáng soi đường
Mọi đau khổ thả buông
Lãng quên ngàn bão dữ
Cùng vần thơ tình tự
Tâm rạng rỡ lối về!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét