Đã quen
giọt đắng chia đôi
Cà phê phố núi
giờ
côi cút tình
Nghiêng nghiêng
sợi nắng lung linh
Ghé hôn tóc rối
ngỡ
hình bóng ai
Hoàng hôn lắng đọng
u hoài
Bước chân phiêu lãng
dặm dài nhớ thương
Cà phê đen
đá
ít đường
Ngổn ngang
bao mối tơ vương
một thời
Đêm về
sương lạnh
rơi rơi
Đèn hiu hắt ngọn
chơi vơi nỗi niềm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét