24 tháng 2, 2018

ỐC ĐẢO NGẮM CÔ LIÊU





Lâu lắm rồi tôi chẳng làm thơ
Con chữ mốc meo dỗi hờn giấu mặt
Cảm xúc cạn khô… nhạt nhòa… trúc trắc…
Niêm luật đảo điên lặng lẽ cúi đầu

Mùa xuân về… hồn phách trốn đi đâu?
Nhìn quanh quất tứ bề đầy xa lạ
Nắng tháng giêng rạng ngời óng ả
Chỉ riêng tôi sao cảm thấy lạc loài!

Đã tàn phai… thật sự đã tàn phai!
Tiếc nuối gì ngồi u hoài tưởng vọng?
Phía trước… đằng sau… bầu trời trống rỗng
Thôi âm thầm ốc đảo ngắm cô liêu…








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét