27 tháng 2, 2018

CHẲNG LẼ MÙA XUÂN SẮP GIÃ TỪ?





Chẳng lẽ mùa Xuân sắp giã từ?
Sáng nay tôi thấy… thấy hình như
Hình như mai rụng vài ba cánh
Đào cũng nghiêng nghiêng dáng thẫn thờ

Chẳng lẽ Xuân giờ đã nhạt phai?
Còn đây sợi nắng nét trang đài
Vương lên màu áo thơm hương lụa
Xuân vẫn chan hòa thoảng gió bay

Một chút reo vui rộn rã lòng
Ngập tràn cảm xúc buổi trời trong
Giơ tay níu vội làn mây trắng
Mượn bút đề thơ bát ngát vần






CHIỀU XUÂN XUỐNG PHỐ





Dẹp bao mối ngổn ngang
Dẹp trầm tư khắc khoải
Dẹp nỗi sầu tê tái
Ta xuống phố cùng thơ


Màu áo tím mộng mơ
Chiều ngập tràn hạnh phúc
Nắng nghiêng nghiêng vàng rực
Âu yếm đậu bờ vai


Chiếc khăn san buông dài
Bay nhẹ nhàng theo gió
Mây mỉm cười rạng rỡ
Bát ngát một trời xuân


Một chút gì bâng khuâng
Rộn ràng lên môi mắt
Thoảng hương hoa ngào ngạt
Chiều xuân đẹp vô cùng!








25 tháng 2, 2018

GIẶT ÁO MÙA XUÂN






Cầu ao giặt áo tơ tằm
Nước mát trong ngần soi rọi bóng mây

Hương đồng gió nội thoảng bay
Nghe như trời đất vỗ tay reo mừng

Nhẹ vò đôi vạt bâng khuâng
Sợi thương sợi nhớ rưng rưng kiếm tìm

Đã từng rộn rã tiếng chim
Đã từng dệt khúc êm đềm tri âm

Lụa thơm còn chút hương thầm
Mùa Xuân giặt áo… đầu năm… nhớ về…






TRỞ LẠI... HAY ĐI...?





Muốn trở lại sợ không ai chờ đợi
Ngày đã tàn và sắp sửa ra đi
Hoàng hôn xuống chìm dần vào bóng tối
Cuộc vô thường níu kéo mãi mà chi

Muốn trở lại sợ đường khuya lạc lối
Dòng sông xanh say ngủ giấc mơ màng
Đám lau lách ngắm trời sao vời vợi
Để tủi hờn đá sỏi tiếng than van

Muốn trở lại sợ gió trăng ngoảnh mặt
Khúc từ ly khắc khoải mới hôm nào
Đêm từng đêm hoài trở trăn quay quắt
Gợi nhớ về mảng ký ức lao xao

Đã biết rằng giữa dòng đời vạn biến
Câu đổi thay đen trắng thật buốt lòng
Cồn núi nọ rồi cũng dần lay chuyển
Thì sá gì chữ chìm nổi long đong?

Trở lại… hay đi?...
Mây một kiếp bềnh bồng
Hãy mỉm cười nhè nhẹ bàn chân bước
Tóc gió bay bay vụng về trâm lược
Áo lụa thơm tho quấn quýt đôi tà

Thơ nhạc rộn ràng dệt lại bản tình ca…







24 tháng 2, 2018

NGÀY TẾT KHÔNG ANH





Vậy là Tết này anh chẳng về
Tội lược gương ngẩn ngơ mong đợi
Hai bím tóc mè nheo hờn dỗi
Mắt buồn hiu… biếng nói biếng cười

Vậy là Tết này em làm bạn với đơn côi
Dạo vườn hoa chỉ mình em đếm bước
Ngắm thiên hạ dập dìu xuôi ngược
Mặt rạng ngời hạnh phúc bên nhau

Tự dưng nghe tủi phận nghẹn ngào
Áo lụa hồng định cùng anh trẩy hội
Đêm giao thừa đi chùa xin lộc mới
Chiếc hài thêu xinh xắn.. cũng ngỡ ngàng

Mùa Xuân này đành cách phượng xa loan
Em sẽ nhớ… nhớ anh nhiều lắm!
Tự dặn lòng đừng mi sầu ướt đẫm
Hết tháng Giêng xong công tác anh về

Không có anh… Tết buồn đến tái tê!












ỐC ĐẢO NGẮM CÔ LIÊU





Lâu lắm rồi tôi chẳng làm thơ
Con chữ mốc meo dỗi hờn giấu mặt
Cảm xúc cạn khô… nhạt nhòa… trúc trắc…
Niêm luật đảo điên lặng lẽ cúi đầu

Mùa xuân về… hồn phách trốn đi đâu?
Nhìn quanh quất tứ bề đầy xa lạ
Nắng tháng giêng rạng ngời óng ả
Chỉ riêng tôi sao cảm thấy lạc loài!

Đã tàn phai… thật sự đã tàn phai!
Tiếc nuối gì ngồi u hoài tưởng vọng?
Phía trước… đằng sau… bầu trời trống rỗng
Thôi âm thầm ốc đảo ngắm cô liêu…








20 tháng 2, 2018

ĐÊM GỐI ĐẦU LÊN SÓNG





Đêm gối đầu lên sóng
Nghe tiếng sóng thở than
Giọt nước mắt lắng đọng
Bao lâu mãi tuôn tràn

Đêm gối đầu lên sóng
Ngắm thủy triều khơi xa
Chợt thấy mình bé bỏng
Giữa vời vợi thiên hà

Đêm gối đầu lên sóng
Cảm xúc cứ trào dâng
Tìm hoài trong vô vọng
Biền biệt chữ tình thân

Đêm gối đầu lên sóng
Khép mắt chừng lãng quên
Xua tan cơn ảo mộng
Sóng ru ta bồng bềnh





16 tháng 2, 2018

RỘN RÀNG SÁU TÁM







Mồng một
xuống phố dạo chơi

Áo hoa rực rỡ
dưới trời nắng Xuân

Môi cười
mắt liếc
bâng khuâng

Rộn ràng con chữ
gieo vần
thả thơ







14 tháng 2, 2018

VALENTINE...TRĨU NẶNG NỖI NIỀM...







Valentine…Valentine…
Em một mình xuống phố
Nhìn dòng người áo xanh áo đỏ
Tay trong tay hạnh phúc rạng ngời

Thèm vô cùng một đóa hồng tươi
Và nụ cười hiền hòa dung dị
Khung trời ngọc ngà… gặp nhau từ vạn kỷ
Lạc dấu rồi… mờ mịt… phía chân mây

Nỗi cô đơn theo em suốt tháng ngày
Màu áo tím quặn lòng chiều hăm chín Tết
Thẫn thờ nhìn bước chân rã rời mỏi mệt
Loài thiên di lẻ bạn khóc âm thầm

Valentine… Em đờ đẫn lặng câm
Không chocolat… không hoa hồng… 
không cả lời yêu thương ngọt mật
Điệu Tango từ nơi nào lẩn khuất
Gọi tên người… giờ biền biệt cách xa

Valentine… Valentine… Nước mắt vỡ òa
Đường hoa rộn vui… em tủi hờn cúi mặt
Mùa Xuân đã về xôn xao trời đất
Còn riêng em sao trĩu nặng nỗi niềm?








DẠO PHỐ MÙA XUÂN





Một mình 
dạo phố mùa Xuân

Tủi hờn!...
Ngày lễ Tình Nhân 
rộn ràng!

Người giờ 
xa cách 
ngút ngàn

Còn ta lẻ bóng 
lang thang bên đời





12 tháng 2, 2018

TIẾN LÊN PHÍA TRƯỚC





Vẳng trong thăm thẳm 
đất trời

Sử ghi… 
đá tạc… 
ngàn lời liệt oanh

Câu thơ mềm yếu 
mỏng manh

Quyết không giữ lấy an lành 
tấm thân

Giấy mực ơi!...
Chớ bâng khuâng…


Tiến lên phía trước 
rạng vầng thái dương!




11 tháng 2, 2018

NỖI NIỀM THƠ VẬN





Ghé nhà bậu mấy bữa nay
Gọi mãi gọi hoài hổng thấy bậu đâu
Chú Vện ngồi sủa gâu gâu
Duới rặng trâm bầu Mèo Mướp vẫy đuôi

Muốn giận bậu quá đi thôi
Thoáng chút ngậm ngùi… bậu ngoảnh mặt chăng?
Nhớ xưa cái nghĩa kim bằng
Qua đây bậu đấy nhọc nhằn ngại chi

Bao năm hai chữ cố tri
Thâm tình còn đó sợ gì thiệt thua
Làm thơ xướng họa vui đùa
Đôi chim ríu rít bốn mùa có nhau

Bây giờ trĩu nặng u sầu
Hổng lẽ… phai màu hai chữ bạn thơ?
Qua về… bóng lẻ bơ phờ
Ốc đảo thẫn thờ… bấc gọi mùa sang






09 tháng 2, 2018

KHÚC HÁT YÊN BÌNH





Em ngồi hong tóc
trước hiên
Gió ngang
ghé đậu vai mềm
ngẩn ngơ

Mùa Xuân
đến thật tình cờ
Rộn ràng hoa lá
bên bờ giậu thưa

Buông vần
nhả chữ
say sưa
Hồn thơ dào dạt
như vừa tái sinh

Nghe
hương gió mới tự tình
Lao xao
khúc hát yên bình
trong tâm






07 tháng 2, 2018

THÌ THẦM





Anh đừng theo em nữa!
Đám học trò tinh ranh
Thấy anh chờ trước cửa
Chúng nghi… hai đứa mình!

Đừng theo em, anh nhé!
Sợ đến tai mẹ cha
Rồi hàng xóm dị nghị
Phiền não cho cả nhà

Đừng chờ em trước cổng!
Bao nhiêu người lại qua
Em hãy còn bé bỏng
Ngại miệng đời dèm pha

Đừng nhìn em như thế!
Đóa hồng trắng tinh khôi
E nắng mưa dâu bể
Làm phai nhạt nụ cười

Ngày ngày trên bục giảng
Dạy dỗ đám trò ngoan
Đêm soạn xong giáo án
Ngắm sao xa mơ màng

Em là như thế đó!
Hãy cho em thời gian
Tương lai còn rộng mở
Xin anh chớ vội vàng!







05 tháng 2, 2018

NGHE MÙA XUÂN ĐÃ VỀ






Sáng nay nắng vàng rực
Nghe mùa Xuân đã về
Bấc ngập ngừng chân bước
Ấm xua dần tái tê

Mây lững lờ xanh ngắt
Nụ mai nhoẻn miệng cười
Khẽ rì rào gió hát
Mùa Xuân!….Mùa Xuân ơi!

Chim trên cành ríu rít
Gọi nhau ngắm mặt trời
Ong bướm đùa thỏa thích
Nhẹ nhàng tứ thơ rơi…







03 tháng 2, 2018

VÔ ĐỀ





Má lúm đâu rồi?...
Má lúm ơi!

Đã lâu chẳng thấy
dáng ai cười

Đêm ngày
thờ thẫn
nhìn mây gió

Thơ vận đa đoan
nhạt nhẽo lời







02 tháng 2, 2018

ÓNG Ả THÁNG GIÊNG





Chạm tay
vừa vặn tháng Giêng

Khóm mai xòe nở
bên triền
đón Xuân

Tơ vàng óng ả
bâng khuâng

Trải hoa
hong lại thơ vần
ngổn ngang






01 tháng 2, 2018

GIẬN






Mặt trời như ủ rũ
Không thấy nở nụ cười
Cũng giống em đấy thôi
Nỗi sầu giăng tím ngắt

Cả tuần buồn hiu hắt
Chờ ai đến mỏi mòn
Bình minh tới hoàng hôn
Chẳng thấy đâu hình bóng

Đêm chập chờn giấc mộng
Hoa héo úa sắc màu
Vườn tan tác hanh hao
Sợi nắng vàng lay lắt

Tại ai để nước mắt
Cứ rưng mọng bờ mi?
Tại ai… tánh nhu mì
Giờ lại hay chì chiết?

Tại ai… ai có biết?
Nói chi lời phũ phàng
Chẳng khen người ta ngoan
Lại còn chê mít ướt!