Nửa khuya mưa bất chợt
Áo còn phơi ngoài mành
Bởi tính tình hời hợt
Hạnh phúc cầm mong manh
Nửa khuya bừng tỉnh giấc
Nghiệp dĩ hoài đa đoan
Để trở trăn quay quắt
Giấy bút sầu ngổn ngang
Nửa khuya nghe mưa đổ
Tim quặn thắt từng hồi
Lặng nhìn qua cửa sổ
Từng sợi buồn rơi rơi
Nửa khuya lời ai hát
Vọng âm từ xa xôi
Tứ thơ chìm đâu mất
Gà gáy sáng kia rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét