Khuya,
hoài niệm chợt theo về
Nghe con dế gáy não nề thâu đêm
Vườn xưa một thuở êm đềm
Rộn ràng lau lách cỏ mềm vướng chân
Cùng nhau nhả chữ buông vần
Nào đâu day dứt ngại ngần giấc thu
Ca dao dịu ngọt lời ru
Tưởng trăm năm… khúc tương tư thắm tình
Dè đâu cõi mộng phiêu linh
Bên đời hiu quạnh bóng hình ngẩn ngơ
Khuya,
mòn mỏi thức đợi chờ
Giữa đêm nguyệt tận mịt mờ dáng ai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét