Sao anh gọi em là nhỏ?
Em sắp đến tuổi trưởng thành
Áo lụa thơm mùi hương cỏ
Môi hồng mắt biếc long lanh
Sao anh gọi em mít ướt?
Chê em hay giận ưa hờn
Anh sợ mắt ngân ngấn nước
Làm anh phải dỗ dành luôn
Sao anh trêu em bé tí
Em đã mười sáu tuổi rồi
Gió ghé ngang vai thủ thỉ:
“Có người để ý, bé ơi!”
Thật mà, em nay đã lớn
Nói năng đi đứng dịu dàng
Không thích leo trèo đùa giỡn
Chỉ thích cùng gió lang thang
Tết này em lên mười bảy
Anh bảo: “Bẻ gãy sừng trâu”
Anh ơi!… Nào phải vậy đâu!…
Em hiền như là thánh nữ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét