20 tháng 8, 2017

ĐỨNG GIỮA CƠN MÊ





Đứng thẫn thờ giữa Đài Bắc mưa bay
Chợt giật mình thời gian như dừng lại
Khu vườn xưa cỏ hoa hoang dại
Câu chữ vô tình
Thơ vận phôi pha!

Chẳng biết mưa hay nước mắt nhạt nhòa?
Ta cúi mặt giấu che bao phiền muộn
Dắt thơ lang thang giống như chạy trốn
Muốn xóa tan kỷ niệm một thời

Bão qua rồi sao mưa vẫn rơi rơi?
Chiếc áo khoác hững hờ
Bước chân lê rời rã
Tháng tám mùa thu mưa giăng buồn bã
Chờ đợi chuyến bay ký ức ùa về

Đài Bắc thẫn thờ đứng giữa cơn mê…

04/8/2017







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét