Thôi về
khép lại vần thơ
khép lại vần thơ
Cũng thôi hờn trách
hững hờ nhân gian
hững hờ nhân gian
Vườn xưa
lau lách hoang tàn
Ngọc ngà một thuở
đã tan biến rồi
đã tan biến rồi
Đừng buồn
để giọt lệ rơi
Đừng gieo cay đắng
bồi hồi con tim
bồi hồi con tim
Câu chữ ơi,
hãy ngủ yên
ưu phiền bấy lâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét