16 tháng 7, 2017

CON DỐC NGÀY XƯA





Em đã trở về nơi hò hẹn ngày xưa
Con dốc mùa thu mây trời lãng đãng
Giàn ti gôn phai tàn theo năm tháng
Hàng cây cao hờ hững chẳng đoái hoài

Đứng thẫn thờ bên dốc đá đợi chờ ai?
Hình bóng cũ ngập tràn trong tâm tưởng
Ngã rẽ ấy dạt trôi về hai hướng
Cho cuộc tình đằm thắm vội vỡ tan

Hôm chia tay nước mắt cứ tuôn tràn
Nỗi tủi hờn làm mắt mi trĩu nặng
Em thẫn thờ nuốt vào hồn giọt đắng
Hoa tim buồn vỡ vụn khóc ly tao

Mưa chợt rơi trên vai áo nghẹn ngào
Chẳng có ai dỗ dành cơn hờn tủi
Đâu còn gì để luyến lưu tiếc nuối
Thôi xa rồi ngày tháng của yêu thương!






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét