Đã xa rồi bờ vai
Của êm đềm một thuở
Chỉ còn nỗi u hoài
Ngập tràn miền nhung nhớ
Đã xa rồi biển rộng
Bờ bãi đẹp như tranh
Giờ lạc loài con sóng
Rệu rã bước vô tình
Cứ ngỡ sẽ cùng nhau
Ngồi so dây nắn phím
Khúc xưa đã nhạt màu
Ngậm ngùi bao kỷ niệm
Đã xa rồi cổ tích
Thành quách đầy rêu rong
Lối qua mây nghìn nghịt
Mưa xối xả tuôn dòng
Cuộc vô thường chán ngán
Thoắt đậu rồi thoắt bay
Tìm vui bên thơ vận
An nhiên chuỗi tháng ngày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét