Hãy khóc đi nếu tận cùng cái khóc
Sẽ giúp mình tìm được chút niềm vui
Sẽ giúp mình quên hết nỗi ngậm ngùi
Cơn uất nghẹn làm đóng băng ngày tháng
Hãy khóc đi để thả trôi sân hận
Khóc tình người bạc trắng cũng như vôi
Khóc nhân gian chán ngán nhạt môi cười
Khóc thơ vận rã rời câu ngoa ngoắt
Khóc tới khi cạn khô dòng nước mắt
Rồi ngày mai ngày mốt sẽ vô tư
Quên cuộc đời với hai tiếng ảo hư
Đã bao phen làm tim ta hụt hẫng
Bình minh đến vàng
lung linh giọt nắng
Thôi đứng lên đi về phía mặt trời
Áo lụa hồng rạng rỡ nét xuân tươi
Cùng muôn hoa nở nụ cười hạnh phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét