19 tháng 4, 2017

GIỌT ĐẮNG HÃY THÔI RƠI!





Trong quạnh vắng cơn mưa chiều đầu hạ
Chợt ngỡ ngàng
Hồn phách bỗng đi hoang
Tháng ngày qua còn lại nét phai tàn
Tội chiếc lá cuối mùa buồn vô vọng

Đã xa lắm thuở son vàng hoa mộng
Sẻ chia nhau từng cảm xúc bên đời
Rồi một ngày nắng hờ hững chơi vơi
Để thơ vận buồn thiu sầu ủ rũ

Rơi xuống vực sâu?
Quay cuồng bão dữ?
Cảm giác rã rời chỉ muốn buông trôi
Ta đi tìm…tìm lại khoảng xa xôi
Đầy dung dị…Giờ chỉ là hư ảo!

Tội cho thơ cứ mãi hoài đau đáu
Trước đổi thay ngoa ngoắt của tình người
Bớt chán chường…giọt đắng hãy thôi rơi
Cùng câu chữ dệt nên vần hạnh phúc!









2 nhận xét:

  1. "Bớt chán chường…giọt đắng hãy thôi rơi
    Cùng câu chữ dệt nên vần hạnh phúc!"
    ---
    Thơ hay quá, DVD thích hai câu cuối...
    DVD chúc ĐML vui khỏe, an lành!

    Trả lờiXóa