Paris trời đẫm
hơi sương
Cuối thu lá
đổ ven đường ngẩn ngơ
Âm thầm bên
góc phố chờ
Ly café đắng
dọc bờ sông Seine
Ngắm nhìn dòng
nước êm đềm
Trái tim chợt
thấy bình yên gọi về
Nhớ người
thăm thẳm sơn khê
Đã từng san
sẻ cà phê ấm tình
Hoàng hôn
cho đến bình minh
Dòng thơ hòa
quyện ta mình có nhau
Hãy ngồi! …Ngồi
xuống đi nào!
Nhâm nhi vị
đắng ngọt ngào tình thân
Giờ đây… xa
cách bạt ngàn
Paris gợi nhớ
nồng nàn hương xưa
Vần thơ khép
lại cho vừa
Kẻo hồn quay
quắt để mưa ngập lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét