Mười sáu giờ
bay cùng nỗi đợi chờ
Phi trường
Charles de Gaulle hiện ra vô cùng tráng lệ
Paris ôm tôi
vào lòng, gọi tên tôi khe khẽ
Cảm xúc này
khó đặt thành tên
Những con đường
thân quen
Hai hàng cây
mơ màng bóng lá
Mùa thu
Paris êm ả
Đón chào tôi
nắng ấm nhoẻn môi cười
Ngắm Paris
nhè nhẹ lá vàng rơi
Tôi cứ ngỡ lạc
vào miền cổ tích
Ngơ ngác
nhìn Paris với dòng người thanh lịch
Bởi những
cái gật đầu chẳng tính toán lạ xa
Paris ơi! Niềm
hạnh phúc vỡ òa
Cho con tim
rộn ràng vui trở lại
Adieu những
muộn phiền tê tái
Cảm ơn
Paris!
Để thơ mãi
xanh màu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét