Hình như ngày đã úa tàn
Lưa thưa mấy
sợi nắng vàng mỏng manh
Loanh quanh rồi lại loanh quanh
Hồn thơ ủ rũ
bên mành thở than
Thôi đừng nước
mắt tuôn tràn
Đừng gieo cay
đắng ngổn ngang tấc lòng
Hết cơn buốt
giá mùa đông
Nàng xuân rực
rỡ điểm hồng mắt môi
Với tay níu mảng tơ trời
Bóng chiều chậm lại... sáng ngời niềm tin
Vẫn còn đâu
đó ân tình
Cùng nhau
chia sẻ gập ghềnh lối qua
Vần câu đằm
thắm mượt mà
Hoàng hôn gọi
nắng thiết tha cuối ngày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét