13 tháng 8, 2016

RU GIẤC MUỘN MÀNG







Chiều ghé bờ sông xanh
Nghe sóng vỗ dập dềnh
Vỗ qua đời hiu quạnh
Cuộc tình nào lênh đênh

Em giờ còn gì đâu?
Áo xưa đã bạc màu
Lối xưa giờ hoang phế
Vụng về tình cho nhau

Cơn mơ đêm từng đêm
Gió hôn lên tóc mềm
Ngang qua miền hoang hoải
…Thở dài chỉ bóng em!

Thôi mất nhau từ đây
Thôi ngủ yên dấu hài
Lạnh lùng cơn dâu bể
Chẳng níu được vòng tay

Dòng sông sầu ly tan
Về ru giấc muộn màng
Chân lạc loài đếm bước
Con tim chừng nát tan

Con tim chừng…
                             nát tan!











2 nhận xét:

  1. Vấn vương sầu không ngủ
    Tim nhói vạn vết thương
    Vẫn nhớ hoài xưa cũ
    Tím lời ru đêm trường

    Trả lờiXóa