Thôi đành hai chữ lạ xa!
Cứ xem như chưa hề quen biết
Còn gì đâu để ngậm ngùi nuối tiếc
Người với tôi đi hai lối ngược
chiều!
Bấc gọi về từng phiến nhớ liêu
xiêu
Đêm lặng ngắt nhìn dáng mình cô
lẻ
Đã nhọc nhằn nếm qua ngàn dâu bể
Nên nụ cười giờ hóa đá rêu rong
Chỉ một lằn ranh sao xa cách mịt
mùng
Giữa dòng đời ngổn ngang tất bật
Mắt nhìn nhau sao chìm trong lẩn
khuất
Câu thơ nào gãy vụn buổi tàn
đông?
Nỗi quắt quay cho lệ mãi tuôn
dòng
Bao kỷ niệm ngọc ngà đành xếp lại
Trời cuối đông hoa cỏ sầu tê tái
Vần thơ buồn trăn trở mãi khôn
nguôi!
Ôi,
Trả lờiXóaVần thơ buồn trăn trở mãi đi thôi
Em có biết đông dày bao ấp ủ
Cho nắng tràn hương rủ liễu xinh tươi
Và xuân về ai lại đến khẽ người ơi…
Dẫu xưa ấy mơ cuộc đường còn dang dở
Em đành lòng quay mặt giã từ anh
Thì ngút tràn xuân vẫn ngát long lanh
Bởi muôn trùng em vẫn vút trong anh…
Yêu thương hỡi đã nguyện lòng trao gửi
Có bao giờ ai lạc bước ngẩn ngơ
Kia nồng nàn hoa ngát khẽ mơ mơ
Tìm được em rồi ôi hạnh phúc quá nên thơ…
Hihi,
Tìm đc em về
Ơ giữa ngàn xuân rồi ơ nhé Thùy Trang ơi…
Chúc Hoa Tím mùa xuân đầy yêu thương và hạnh phúc!
Xóa