Mùa Giáng Sinh lại về, nhớ chăng
anh ?
Chiều hôm nay trời bắt đầu trở
gió
Se se lạnh thêm rộn ràng phố nhỏ
Còn riêng em nỗi nhớ cứ ngập tràn
Đừng để em đêm thánh lễ lang
thang
Bên giáo đường đơn côi hờn bóng lẻ
Đừng để em phải rưng rưng mắt lệ
Khi một mình ngơ ngác giữa trời
sao
Đừng để em chờ đợi đến nghẹn ngào
Màu áo tím dịu dàng hằng ấp ủ
Chiều Noel mặc cùng anh xuống phố
Đợi đến giờ giáng thế Chúa Ngôi Hai
Về nghe anh cho hạnh phúc dâng đầy
Bờ vai rộng che bớt trời sương gió
Em cùng anh cúi quỳ bên máng cỏ
Thầm nguyện cầu trong giờ phút
thiêng liêng
Anh không về em mắt ướt lệ viền
Cho nhạt nhòa ngàn sao về tụ hội
Đừng để em dõi mắt nhìn vời vợi
Phía không anh…trong đêm thánh vô
cùng
Buồn!
Trả lờiXóaGiáng Sinh vừa qua!
Giáng Sinh sao lại buồn, bạn?
XóaLà bài thơ buồn quá!
XóaGS mà chỉ một mình thì còn gì buồn hơn...
Mình quen rồi, bạn! Buồn là tri âm của mình đó! Nếu không buồn, mình sẽ không có 15 tập thơ...
Xóa