…Lá nhớ ai trở vàng
Mắt nhớ ai muốn khóc
Thu về sao ngỡ ngàng
Để nhạt phai màu tóc ?
Vẫn còn đây kỷ niệm
Con dốc thuở hẹn hò
Thạch thảo màu tim tím
Tuổi hồn nhiên học trò
Ngày xưa sao đẹp quá
Áo lụa mềm ngây thơ
Nụ cười tươi tắn lạ
Cỏ hoa phải thẫn thờ
Thời gian rồi ngăn cách
Mỗi đứa một khung trời
Để ngậm ngùi tiếng nấc
Để nỗi lòng chơi vơi
Bím tóc ngày xưa ấy
Đã cắt ngắn mất rồi
Mắt biếc giờ tê tái
Dõi nhìn về xa xôi
…Lá nhớ ai trở vàng
Tóc nhớ ai phai nhạt ?
Chuyến đò xưa lỡ làng
Thu về buồn hiu hắt !
thơ thật êm...
Trả lờiXóa