Cuộc đời thật chẳng ai ngờ
Giữa đường gãy vụn câu thơ ân
tình
Muôn ngàn tinh tú lặng thinh
Đêm thênh thang vắng chông chênh
giọt sầu
Hồn lục bát xót xa đau
Nỗi niềm câm nín nhạt màu yêu
thương
Làm sao thấu hết đoạn trường
Chia tay để lại vấn vương xót
lòng
Trập trùng cách núi ngăn sông
Lục bát trăn trở đôi dòng chơi
vơi
Ngày xưa lục gọi bát ơi
Giờ đây lục bát xa xôi nghìn
trùng
Dỗi câu bát... bỏ "người ta"
Trả lờiXóaĐể cho câu lục dỗi xa, dỗi gần...
---
Hi hi hi... đang "dỗi" nên dỗi tiếp tiếp...