Một tuần rồi tôi chẳng làm thơ
Ghé trang mạng sao chán chường
chi quá
Những gương mặt chừng như xa lạ
Còn hồn thơ lại trôi dạt phương
nào ?
Con chữ dỗi hờn
Nỗi nhớ xanh xao
Cơn hụt hẫng làm thơ vần trốn chạy
Không muốn khóc
Sao nước mắt hoài tuôn chảy
Tôi đi tìm…tìm mãi… một tình thâm
Ngày tháng cô đơn
Bóng lẻ âm thầm
Nghe trái tim từng cơn dài đau thắt
Bên ốc đảo với nỗi buồn hiu hắt
Và tôi ơi, hãy gạt bỏ ưu phiền !
Đau tim thật...
Trả lờiXóa