07 tháng 9, 2015

BIỂN CHIỀU MÊNH MANG




Nghiêng đầu nhìn biển xa
Biển chiều nay nổi sóng
Gió trùng khơi lồng lộng
Hôn lên mái tóc dài

Sợi e ấp bờ vai
Sợi rối tung hờn dỗi
Chợt nghe lòng bối rối
Dấu chân xưa nhạt nhòa

Gọi tên người thiết tha
Mùa thu nào giã biệt
Để đêm về bão tuyết
Buốt lạnh cả trời đông

Muốn ôm biển vào lòng
Hôn lên bờ cát trắng
Cho quên niềm cay đắng
Quên bao nỗi nghẹn ngào

Sóng từng cơn xôn xao
Nuốt vào lòng biển mặn
Khoảng trời xanh vắng lặng
Biển chiều nay mênh mang




1 nhận xét:

  1. Thơ hay quá!
    ---
    DVD rất thích ngồi bên bờ biển ngắm chiều buông và lắng nghe sóng gió một mình ...

    Trả lờiXóa