08 tháng 9, 2015

BÀI HỌC VẦN NGẮC NGỨ NỖI CHỜ MONG





Sáng hôm nay trời tầm tã cơn mưa
Mưa dai dẳng ngập đường đầy bong bóng
Màn mây xám lấp chẳng chừa khoảng trống
Trường còn xa trơn trợt lắm hiểm nghèo

Đời nhọc nhằn bên cuộc sống gieo neo
Chỉ rau sắn khoai lùi cho đỡ đói
Kiếm cái chữ giữa cảnh nhà trơ trọi
Mái tranh tre đêm bạn với thiên hà

Thương làm sao học trò ở vùng xa
Đi chân đất đường gập ghềnh sỏi đá
Áo chằng chịt bao nhiêu là miếng vá
Buổi đi về hoa nắng chạy theo sau

Mưa mang theo nước lũ cuốn chân cầu
Cả tuổi thơ dầm mình trong dòng chảy
Đường đến lớp vẫn còn xa ngai ngái
Cô giáo thương dõi mắt đợi từng trò

Giờ học đến rồi sao cô vẫn âu lo
Chỗ ngồi kia vẫn thiếu vài ba trẻ
Mưa dầm dề để đường thôn quạnh quẽ
Bài học vần ngắc ngứ nỗi chờ mong






2 nhận xét:

  1. "Bài học vần ngắc ngứ nỗi chờ mong"

    Câu thơ kết thật tuyệt, diễn đạt rất bén, rất nhọn tình yêu nghề, yêu trẻ của cô giáo vùng cao; như cắt, như đâm rất êm, rất ngọt vào tim người đọc (DVD)...
    Êm đấy, ngọt đấy mà tạo nên một vết thương sâu, làm trái tim phun máu...

    Trả lờiXóa