17 tháng 7, 2015

ĐÊM CÀ PHÊ PHỐ NÚI





Vừa gởi cái vẫy tay
Vừa nói lời từ tạ
Mưa chợt rơi tầm tã
Nỗi nhớ lại ùa về

Những vòng xe mang nỗi tái tê
Đưa ta về phố núi
Này dấu chân rong ruổi
Này bóng lẻ cô đơn
Mang theo chút dỗi hờn
Lang thang tìm vị đắng

Góc cà phê tĩnh lặng
Ánh đèn mờ phủ giăng
Tự dưng lòng cảm thấy ngổn ngang
Đêm phố núi với nỗi buồn lặng lẽ

Giọt sương rơi hay long lanh mắt lệ
Mà ta nghe lành lạnh ở đầu môi ?
Vằng trăng xa e ấp một khoảng trời
Như chia sẻ chút trầm tư cúi mặt

Thoảng trong gió
Mùi hương hoa ngào ngạt
Ly cà phê đắng ngắt
Vẫn bên mình…




4 nhận xét:

  1. Trong gió thoảng hương hoa thơm
    Thấm đầu lưỡi vị dỗi hờn cà phê
    Chừng như đắng đến tái tê
    Để cho nỗi nhớ ùa về mênh mông

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sầu riêng giấu tận đáy lòng
      Ngổn ngang thơ vận giữa dòng tỉnh mê
      Cô đơn phố núi não nề
      Thèm nếm vị đắng cà phê trúc đào !

      Xóa
  2. Phố Núi thật nhiều kỷ niệm...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng rồi đó bạn. Phố núi thật nhiều kỷ niệm!

      Xóa