Khoảng nửa đêm mưa ào ạt đổ về
Chợt tỉnh giấc lục tung miền ký ức
Suốt thâu canh chong đèn nằm thao
thức
Có còn ai thân thiết ở bên đời?
Mải đi tìm và dạo khúc chơi vơi
Rồi cúi mặt để nỗi sầu đánh võng
Từ hôm nay thôi không thèm mong
ngóng
Hãy tập tành quen thuộc với cô
liêu
Nuốt vào tim mặn đắng đã bao chiều
Thôi hãy cố đừng để rơi nước mắt
Chút hạnh phúc cũng mới vừa vuột
mất
Bóng mùa thu hờ hững bước qua thềm
Trong chập chờn khoảng sáng tối lặng
yên
Tiếng rỉ rả côn trùng ngoài song
cửa
Hãy nhớ nhé mùa thu đâu còn nữa
Vừa chia tay vội vã buổi sáng này
Đã lập đông mà trời vẫn mưa bay
Tiếng tí tách rơi đều trên mái
ngói
Ta khép mắt gọi hoài trong mòn mỏi
Hãy ngủ đi quên bao nỗi muộn phiền!
ĐÔNG SẦU
Trả lờiXóaUẩn uẩn đầu đông… nhạt sắc trời…
Mưa phùn khẽ khẽ... bụi buồn lơi…
Nương nương cánh gió mơ về cõi…
Tựa tựa làn mây ước vọng đời…
Có phải vì thương? Sương đọng đọng…
Hay là bởi tiếc? Lá rơi rơi…
Trầm mê ngất ngất lòng tan vỡ
Đẫm đẫm cung sầu cứ mãi khơi!
dovaden2010