Một ngày tháng tư
Nắng vàng ủ lửa
Ghé Kongpong Cham
Như một lần đã hứa
Cùng em
Ba mươi năm em ngủ giấc êm đềm
Chẳng buồn phiền, lo toan, mặc cả
Ba mươi năm thời gian nhanh quá
Trở về đây
Lẩn khuất bóng hình xưa
Cánh rừng này mỗi sáng nắng chiều
mưa
In dấu chân em cùng bao đồng đội
Những buổi hành quân cồn cào bụng
đói
Hái trái gùi xanh nhai với lá rừng
Tạm no lòng giây phút dừng chân
Ba mươi năm chẳng biết đến bao lần
Nhớ thương em không ngăn dòng nước
mắt
Máu em đổ dưới ngông cuồng đạn giặc
Xác thân em giờ trôi dạt tận nơi
đâu?
Cánh rừng xưa thành đồng ruộng mỡ
màu
Giặc tan rồi… đất hồi sinh trở lại
Hãy ngủ yên bên ngọt ngào hoa trái
Thanh thản lòng làm bạn với trăng
sao
Ghé thăm em mà nước mắt tuôn trào
Ba mươi năm như mới vừa qua ngõ
Thắp nén nhang gởi theo ngàn hoa cỏ
Kongpong Cham…còn đó xác thân em…
DVD đoán đây là bài thơ tưởng nhớ em trai của ML tử trận ở Campuchia?
Trả lờiXóaBài thơ viết bằng nước mắt đó bạn!
Xóa