05 tháng 12, 2014

ĐÊM TRẮNG




Cùng trăng cạn chén sầu tư
Trong đêm cô quạnh ảo hư chạnh lòng

Hình như trời đã sang đông
Bốn bề lạnh giá mặc dòng lệ tuôn

Còn ai ở cuối con đường
Chỉ là mờ mịt mù sương giăng đầy

Gọi người, người hỡi có hay ?
Chỉ là tiếng vọng tháng ngày bơ vơ

Xa rồi chữ đợi câu chờ
Xa rồi biền biệt vần thơ ân tình






5 nhận xét:

  1. Một mình cạn chén cùng trăng
    Lung linh trăng tỏ mà răng rối lòng
    Ơ hay say nhé hương nồng
    Có anh gửi tặng đóa hồng yêu đây…

    Ôi này má đỏ hây hây
    Ôi này môi thắm còn đây dịu dàng
    Em ơi mai ngập nắng vàng
    Thênh thang rộn bước bên chàng nghe em…

    Đã nào mơ mấy dịu êm
    Đã nào ơi mấy bao đêm mong chờ
    Rồi đây hạnh phúc bất ngờ
    Sẽ trào dâng mãi vô bờ em ơi…

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn thơ ngọt như lời
    Cho em chợt thấy cuộc đời nở hoa
    Đông về giá lạnh xót xa
    Để dòng nước mắt nhạt nhòa bờ mi

    Đóa hồng thay tiếng thầm thì
    Xua bao tăm tối ai bi đắng lòng
    Mặc cho rét buốt mùa đông
    Bên người ấm áp chờ mong tháng ngày...

    Trả lờiXóa