Nhìn dòng nước chảy ngẩn ngơ nỗi niềm
Cùng trăng thức trọn thâu đêm
Đèn khuya hắt bóng soi tìm dấu xưa
Bấc se lạnh buổi giao mùa
Đã từng sớm nắng chiều mưa bao ngày
Sẻ chia bùi ngọt đắng cay
Vần thơ hạnh phúc đong đầy ước mơ
Bỗng dưng bão tố mịt mờ
Để cho tan tác bơ thờ tuổi tên
Lục bình xuôi ngược dập dềnh
Nhặt giùm ta với nổi nênh duyên tình
. Này ai rơi một tứ thơ
Trả lờiXóaXuống chân cầu nhớ ngẩn ngơ tìm hoài
.Thu đi về phía hoang dài
Đông buồn ai nhặt hương hoài thơ ơi ............
Tứ thơ vừa mới đánh rơi
Trả lờiXóaHỏi ai nhặt được cho tôi lại giùm
Cảm ơn thi hữu vô cùng
Chúc hồn thơ mãi tưng bừng nở hoa...
Qua cầu ai rớt tứ thơ
Trả lờiXóaĐể cho ngơ ngẩn vần thơ ơ ờ
Câu thương, câu nhớ, đợi, chờ
Là ta bắt được ơ ờ là đây…
Kìa nàng má đỏ hây hây
Ơ hay lạ quá gặp đây ơ là
Vầng trăng ôi quá mặn mà
Phải chăng nàng rớt ơi là tứ thơ ?!...
Thơ rằng:
Trả lờiXóaCứ để trôi xuôi
Biết đâu gặp gỡ
Cũng nguôi ngoai buồn!
---
Hi hi hi...