13 tháng 10, 2014

EM HÃY KHÓC...




Em hãy khóc cho thói đời dâu bể
Khóc một lần rồi nín lặng trăm năm
Đừng cam chịu nuốt vào lòng dư lệ
Đừng sầu đau lên môi mắt âm thầm

Em hãy khóc như chưa từng được khóc
Khóc tình người nhạt thếch giữa trần gian
Em hãy đau dẫu hao gầy dáng vóc
Buốt buồng tim nghe câu nói phũ phàng

Em hãy khóc mặc gió mưa bão tố
Rồi đứng lên đi về phía mặt trời
Hãy thản nhiên dù lệ còn tuôn đổ
Hãy mỉm cười dù tay trắng chơi vơi











5 nhận xét:

  1. uhm,
    Cho anh xin lỗi !
    Thôi nín đi em, lệ đẫm vai rồi…

    Trả lờiXóa
  2. Hu hu...hic hic...Buồn quá Hoa Tím ơi! Cứ cầm bút là thơ đầy nước mắt...May mà có Hoa Tím nên đời còn...dễ thương đó!

    Trả lờiXóa
  3. Hãy..khóc đi..khóc đi..đừng ngại ngùng..
    Miễn là ..sau khi khóc...sẻ thấy vui hơn nhìu..huhuuuu

    Trả lờiXóa
  4. Hu hu hu...Hic hic hic...Oa oa oa...Buồn quá HNT ơi! Làm sao mà khóc rồi lại vui cho được hở người ?

    Trả lờiXóa