Ngựa ô về đâu nước mắt nhạt nhòa
Phút chia biệt bên cầu đầy lưu luyến Người ở lại ngậm ngùi câu đưa tiễn
Sáo sang sông để lạị một trời buồn
Ngựa ô về đâu bóng ngả hoàng hôn
Khớp bạc tra rồi hồn như ngơ ngẩn
Kỷ niệm ngày xưa giờ đành quên lãng
Nụ hôn đầu bỡ ngỡ … lúc trao nhau
Ngựa ô về đâu thương nhớ âu sầu
Áo lụa dịu dàng đung đưa bím tóc
Những lúc dỗi hờn rưng rưng muốn khóc
Bên trò chơi đám cưới thuở học trò
Ngựa ô về đâu mù mịt chơ vơ
Nghe văng vẳng tiếng đồng đen lục lạc
Bóng kiệu vàng giờ chỉ còn lẩn khuất
Giữa trập trùng mây núi dáng người xưa
Đã mấy mùa hết nắng rồi lại mưa
Trả lờiXóaChẳng biết người xưa có quay trở lại
Hỏi thăm ai về sông hồ xa ngái
Ruổi rong đời quên vó ngựa mờ xa
Dù thời gian làm mọi vật phôi pha
Trả lờiXóaQuên sao được kỷ niệm hồng một thuở
Hoàng hôn xuống ngập tràn niềm nhung nhớ
Cho bước chân vội vã gọi nhau về...
Cảm hứng từ bài dân ca Nam bộ "Lý Ngựa Ô"?
Trả lờiXóaBài thơ này hòa cùng thơ của một thi hữu viết chung bên tho.com từ lâu lắm rồi bạn ạ!
XóaDVD không vào được trang tho.com???
Xóa:(
Chắc có lẽ trang tho.com bị sập rồi bạn ạ! L không viết trang ấy từ dạo thu 2014 đến nay!
XóaDVD thử emoticon...
Trả lờiXóa:-ss