▼
mang vần lục bát
ra phơi
sáng nay
mới thực là trời sang đông
bấc rơi
để má thêm hồng
áo len khoác nhẹ
cho lòng ngẩn ngơ
không dưng
nỗi nhớ bơ phờ
chuyện ngày xưa ấy
mịt mờ thiên thu
ca dao nhạt nhẽo lời ru
tứ thơ biền biệt lãng du phương nào?
ừ thì duyên đã tận
cố níu kéo mà chi
mười năm tình lận đận
nuối tiếc chẳng ích gì
thu vẫn còn lãng đãng
trên nội cỏ ngàn cây
tựa cửa nhìn xa vắng
ngoài sân lá phủ đầy
mượn dăm ba câu chữ
sẻ chia chút nỗi niềm
thơ xin đừng ủ rũ
để buồn lòng con tim
se se bấc đậu vai gầy
giật mình tỉnh thức mới hay đông về
giao mùa đừng nhé tái tê!
một mình cùng với túi thơ
hạnh phúc vô bờ mặc kệ nhân gian
sá chi gác ngọc lầu vàng
nụ cười viên mãn thênh thang đất trời…
chẳng còn ai ở bên ta
mùa đông âm thầm qua cửa
lời hứa dưới cội mai già
thiên thu úa tàn mục rữa
chẳng còn ai ở bên ta
xa rồi lầu vàng gác ngọc
rưng rưng nửa ánh trăng ngà
lối xưa giăng đầy rêu mốc
chỉ còn lại ở bên ta
vài cơn gió lùa hiên vắng
kỉ niệm ngày ấy mặn mà
giờ đây bạc màu năm tháng
bận lòng làm chi quá khứ
tất cả theo áng mây trôi
tứ thơ thôi đừng ủ rũ
lung linh câu chữ rạng ngời
bút nghiên
hờ hững đêm ngày
câu thơ mắc nghẹn
u hoài chưa tan
ước nguyền
một thuở phai tàn
con tim lạc bước
ngổn ngang dấu hài
ca dao lỡ nhịp vì ai?...
(lục bát ba câu)
đầu ngày nở nụ mím chi
chia tay phiền não sân si chán chường
con tim gõ nhịp yêu thương…
(lục bát ba câu)
câu thơ đi lạc mất rồi
mùa đông xám xịt bồi hồi bút nghiên
không dưng mắt ướt lệ viền…