29 tháng 5, 2024

c o n n h ớ l ắ m... m ẹ ơ i !

 



"tôi không khóc khi áo cài hoa trắng
nhìn trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười"
tháng tư về con nhớ lắm...mẹ ơi!
ngày giỗ mẹ đã gần kề rồi đó!


hồi mẹ đi các em còn quá nhỏ
chỉ mình con lo lắng việc trong ngoài
bao nhọc nhằn trĩu nặng cả hai vai
không dám khóc sợ mẹ hiền lo lắng

để đêm về bên ngôi nhà quạnh vắng
con lặng nhìn di ảnh mẹ dấu yêu
muốn được nghe lời mẹ dạy trăm điều
nhưng tất cả chỉ là trong mộng ảo

tháng tư về nỗi lòng con đau đáu
bao người thân lần lượt bỏ con rồi
con bây giờ phải chịu cảnh mồ côi
thương nhớ mẹ chỉ nhìn qua hương khói

chiều hôm nay mây buồn giăng khắp lối
con ngậm ngùi nhớ mẹ quá...mẹ ơi!
và đêm đêm con cầu nguyện Phật Trời
cho mẹ được sớm về miền cực lạc!









28 tháng 5, 2024

h ồ n n h i ê n á o t r ắ n g




trống trường gióng giả
buổi học tan rồi
gửi lại nụ cười
chia tay bè bạn

lối về rợp nắng
tàng cây bên đường
hoa cỏ ngát hương
tung tăng em bước

con đường phía trước
rộn rã đón chào
áo trắng xôn xao
ngày hồng của tuổi

ngọt ngào lụa mới
rộn bước em đi
mây gió thầm thì
hồn nhiên áo trắng!








26 tháng 5, 2024

h ạ n h p h ú c

 


một ngày hạ trắng
về lại Long An
lung linh giọt nắng
cảm xúc chảy tràn

trời xanh trong vắt
inh ỏi ve ngân
tưởng như khúc hát
ru giấc mơ màng

bao nhiêu phiền não
bất chợt biến tan
quên đi hư ảo
thiệt thua ngỡ ngàng

một ngày giữa hạ
về lại Long An
tâm nghe thư thả
hạnh phúc vô vàn…











19 tháng 5, 2024

m ư a n ử a đ ê m

 


mưa gọi dậy lúc nửa đêm
ngồi chong đèn
nhớ ngày xưa xa lắc
đã bao phen chịu nằm gai nếm mật
nhớ nhung gì để quay quắt con tim?

ngỡ ca dao ru ngủ giấc êm đềm
ngỡ tơ trời lung linh màu hạnh phúc
chuyện hư ảo xô ta vào hẻm vực
từng hình người ma mị quẩn quanh ta

men thơ nhạt phai
còn đâu chữ mặn mà?
tự nhốt mình trong vòng tròn khép kín
khúc tri âm thôi không còn bịn rịn
quay lưng rồi
đừng ơi hỡi mà chi!

ngắm mưa rơi bên ốc đảo thầm thì
mặc thiên hạ đãi bôi!
mặc lòng người đen trắng!
cuộc vô thường trăm năm là hữu hạn
buồn làm gì để xa xót hồn thơ?

buồn làm gì để xa xót hồn thơ?













14 tháng 5, 2024

c o n đ ư ờ n g n h ạ t n h o à s ắ c t í m



cũng con đường mọi bữa em qua
sao sáng nay vô cùng quạnh vắng?
mới giữa hè chói chang ánh nắng
lại rũ buồn ảm đạm lá vàng rơi!

con đường thân quen một thời
sóng bước cùng anh dưới trời chiều lộng gió
hạnh phúc làm ngẩn ngơ lá cỏ
tay trong tay ấm áp chân tình!

con đường ngập sắc tím lung linh
rợp cánh tường vi nhu mì nhỏ bé
tựa bờ vai anh… em ngại gì dâu bể?
âu yếm!... dịu dàng!… cả một trời thơ!…

con đường sáng nay em đếm bước bơ phờ
giấc mộng chưa tan còn đầy ngấn lệ
anh xa rồi!...
chỉ mình em đơn lẻ!…
mắt nhạt nhòa…
gọi khẽ “dấu yêu ơi!”…








08 tháng 5, 2024

t ủ i p h ậ n




mùa thi đã tàn
sổ sách cũng vừa xong
chiều rảnh rỗi em lang thang xuống phố
chân bơ vơ len qua dòng xe cộ
chợt tủi hờn khi bóng nắng quẩn quanh

chỉ là bóng nắng!
chẳng phải là anh!
đã lâu rồi em bạn cùng sương tuyết
bên kia đại dương anh hoài biền biệt
hai tinh cầu ngăn cách hai nơi

cũng tại em nên loan phượng rối bời
gánh nặng gia đình làm sao em bỏ được?
buổi chia tay em cúi đầu đếm bước
anh ngỡ ngàng trước cái kết đắng cay

chiều hạ buồn bỗng nhớ đến bờ vai
rồi tủi phận…
rồi long lanh nước mắt…
tứ thơ về... đầy trở trăn quay quắt
nhớ dáng hình lẩn khuất mãi khôn nguôi!
















03 tháng 5, 2024

g á n h m ẹ

 


chờ hoài chẳng thấy cơn mưa
mồ hôi mẹ ướt sớm trưa nhọc nhằn
gánh đời mẹ lắm gian nan…








02 tháng 5, 2024

n ỗ i n i ề m t h á n g N ă m

 


dặn lòng xoá hết ngổn ngang
quên đi mấy nỗi bẽ bàng xót xa
tháng Năm vừa ghé hiên nhà…