31 tháng 8, 2023

c h à o t h á n g 9

 


Chỉ 15 tiếng đồng hồ nữa thôi là bước sang tháng 9.
Giã từ tháng 8 với ngập tràn những cung bậc yêu thương. Bên cạnh bầy thiên thần bé nhỏ, hầu như tôi quên bẵng đi nỗi buồn phiền dai dẳng. Trái tim ốm yếu giờ đã mạnh mẽ hơn với đoạn đường dài 5, 6 cây số mỗi ngày tôi đạp xe qua. Nụ cười vô tình đánh mất mười năm trước tôi cũng đã tìm lại được.
Mỗi ngày, đúng 5 giờ sáng, tôi cùng nhóm “Xe đạp ơi!” tụ tập ở công viên tập bài thể dục dưỡng sinh rồi bắt đầu chạy xe trên con đường thơm hương nguyệt quế, vang tiếng nói cười. Sau đó rẽ vào quán cóc ven đường cùng các bạn uống café, ăn sáng rồi ra chợ mua một ít thịt cá, rau cải, trái cây, vài món đồ ăn vặt... lương thực của một ngày.
Về nhà, tôi nhanh chóng quét dọn nhà cửa, lau nhà, làm bếp. Chỉ một thoáng công việc đã hoàn tất, tôi lo tắm táp, giặt giũ quần áo. Thế là xong! Thời gian còn lại của một ngày tôi đọc sách, xem phim, nghiên cứu trước bài sẽ dạy chiều hôm đó. Thỉnh thoảng cảm hứng về, tôi làm thơ, viết ngắn hay viết thư pháp.
Cuộc sống hiện nay của tôi là như vậy đó. Không mong cầu lợi danh, không bon chen, sân si hay than thân trách phận. Nhớ Nguyễn Công Trứ đã viết: “Tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc”. Biết đủ ấy là đủ!
Tạm biệt tháng 8! Chào tháng 9 và mong tâm luôn được an nhiên, tĩnh tại.








30 tháng 8, 2023

v u l a n 2 0 2 3



cài lên ngực áo màu hoa trắng
nhớ lắm mẹ cha khuất núi rồi
ốc đảo sớm hôm đầy quạnh vắng
chạnh lòng thân phận kiếp mồ côi








m ồ c ô i



bàn thờ nghi ngút khói hương
nhớ về cha mẹ yêu thương xa rồi
đắng lòng hai tiếng mồ côi…















29 tháng 8, 2023

c h ẳ n g t h è m b u ồ n n ữa đ â u !

 



chẳng thèm buồn nữa đâu!
thu đã về bên cửa
nắng rộn rã sắc màu
mây vàng hơn mọi bữa

chẳng thèm buồn nữa đâu!
hương cốm đầy trong gió
áo hoàng hoa trên cầu
nghiêng vạt đùa với cỏ

chẳng thèm buồn nữa đâu!
chuyện trăm năm hư ảo
chìm xuống đáy vực sâu
tội tình chi đau đáu?

nhắm mắt tìm quên lãng
cái gọi là ngày xưa
giữa bốn bề quạnh vắng
dìu dặt khúc giao mùa!

















24 tháng 8, 2023

m o n g

 


lòng vui như những đoá hồng
mong tâm tự tại thong dong cuối đời
nỗi buồn theo gió ra khơi…








23 tháng 8, 2023

t h ô i k h ô n g l à m t h ơ n ữ a





lâu lắm không làm thơ
câu chữ buồn cúi mặt
trang blog nằm chơ vơ
sầu ngập tràn trên mắt

lâu lắm không làm thơ
cảm xúc gần khô cạn
tội bút mực thẫn thờ
lặng im nhìn giấy trắng

lâu lắm không làm thơ
luật niêm chừng quên lãng
tứ tuyệt mải mong chờ
lục bát hoài xa vắng

thôi không làm thơ nữa
để câu chữ ngủ yên
ngắm thu ngoài song cửa
cho vơi bớt muộn phiền










13 tháng 8, 2023

đ ê m t h u

 



nửa đêm
trăng ghé bên thềm
nhẹ nhàng đẩy cửa
xô rèm
gọi tên

giật mình
chân bước nhẹ tênh
lạc vào cổ tích thần tiên
thuở nào

mây lao xao
gió lao xao
thanh âm réo rắt
ca dao vọng về

ngỡ ngàng
ra khỏi cơn mê
chỉ còn ta
với bộn bề tơ vương

đêm thu dằng dặc canh trường









11 tháng 8, 2023

b u ồ n c h i ề u m ư a

 


chiều mưa cho dạ thêm buồn
nhớ về quán gió lầu sương một thời
thuyền thơ biền biệt ra khơi…








09 tháng 8, 2023

t o n h ỏ c ù n g h e o m a y

 



trời cũng vừa chớm thu
mờ mịt vạt sương mù
sáng chạy xe ra phố
nghe nhẹ nhàng khúc ru

nhớ một ngày thu xưa
yêu thương nói sao vừa
thảng thốt lần hội ngộ
trời lất phất cơn mưa

thơ vận chợt thăng hoa
niềm cảm xúc vỡ oà
nợ duyên từ tiền kiếp
lục bát tình ngân nga

đời dâu bể đổi thay
buồn vui theo tháng ngày
ốc đảo sầu quạnh quẽ
to nhỏ cùng heo may









08 tháng 8, 2023

t h ẹ n t h ù a

 


người đi qua ngõ nhà tôi
không dưng lại thấy bồi hồi con tim
thẹn thùa giấu mặt sau rèm…








g ọ i v ề m ù a t h u

 



xa rồi dáng hạ ủ ê
heo may thức giấc gọi về mùa thu
áo hoa lạc giữa sương mù…








04 tháng 8, 2023

n ỗ i n h ớ t h á n g t á m

 



mười năm
nỗi nhớ chưa tan
một ngày tháng tám
ngỡ ngàng gọi tên

mùa thu ghé vội bên thềm
chuyện tình lục bát êm đềm như mơ

mười năm
khắc khoải vần thơ
ngóng nam
đợi bắc
mịt mờ gió mây

hỏi rằng người hỡi có hay?








01 tháng 8, 2023

p h ô i p h a

 



nỗi buồn nào rồi cũng phôi pha
như hoàng hôn phai tàn vạt nắng
kỉ niệm xưa chìm vào quên lãng
biết bao lần tản mạn trong thơ

có gì đâu phải mong ngóng đợi chờ
men thơ cũ giờ nhạt nhoà cảm xúc
chẳng giống mùa thu xôn xao giấy mực
của chuyện tình lục bát nợ duyên

bởi tại ai để vấp sợi ưu phiền
câu chữ rơi nghiêng vần niêm rời rạc
tự dỗ dành lau khô dòng nước mắt
đón cuộc đời bằng nắng ấm ban mai

bỏ buông đi niềm u uẩn tháng ngày…