31 tháng 5, 2022

HOÀI NIỆM THÁNG 5

 




tháng 5 hết rồi sao em lại ngẩn ngơ
cứ ngồi chờ ai giữa cơn mưa mùa hạ?
những cánh phượng hồng sáng bừng nhánh lá
chia sẻ cùng em một chút nỗi niềm

tháng 5 hết rồi sao chẳng thấy bình yên?
ký ức ngủ quên bỗng giật mình thức giấc
bao mối ngổn ngang của ngày xưa xa lắc
chợt ùa về như sóng vỗ ngoài khơi!

tháng 5 hết rồi sao hồn phách mãi chơi vơi?
muốn viết bài thơ nhưng tứ đi biền biệt
giấy bút nằm im với trùng trùng nuối tiếc
mất nhau rồi!…gãy vụn khúc tri âm!

mỗi mình em và nỗi day dứt tháng 5
trót lạc lầm trao ai lời ước hẹn!
giờ tất cả chỉ còn là hoài niệm
giấu tận cùng góc sâu thẳm con tim!

giờ tất cả chỉ còn là hoài niệm
giấu tận cùng góc sâu thẳm con tim!


















DẶN LÒNG

 




dặn lòng
tình ấy ảo hư
đừng rơi rớt
khúc tương tư não nề

cuối mùa
xoá dấu đam mê
gửi theo mây khói
lời thề trăm năm

ngậm ngùi
thơ vận thăng trầm
tội câu lục bát
âm thầm thở than!









13 tháng 5, 2022

TIẾC MÙA ĐÃ TẬN

 




cầm trên tay nỗi cô đơn
nghe tiếng chim hót mỏi mòn ngóng trông
ốc đảo quạnh vắng mênh mông
còn ai đâu để mặn nồng sẻ chia?

cầm trên tay giọt đầm đìa
đèn đêm hắt bóng nửa khuya tội tình
bốn bề lặng ngắt vô minh
bước đi rời rã dáng hình ngẩn ngơ

võ vàng héo úa hồn thơ
ca dao khép lại giấc mơ chẳng về
xuân tàn sót lại tái tê
tiếc mùa đã tận câu thề bỏ quên









11 tháng 5, 2022

GHÉ TRANG FACEBOOK

 




ghé qua trang Facebook
thấy le lói ánh đèn
người vẫn còn thao thức
một mình giữa đêm đen?

bài thơ tình người viết
vết mực còn mới nguyên
nỗi niềm sao da diết
nhắc chi câu thệ nguyền?

trải bao mùa mưa nắng
lần hội ngộ bên cầu
giờ lạnh lùng bến vắng
sóng dập dềnh đuổi nhau

hai tinh cầu xa lắc
níu hoài mãi vuột tay
mây âu sầu cúi mặt
gió biền biệt tháng ngày

ghé qua trang Facebook
hồn nghe như lạc loài
tội ngẩn ngơ giấy bút
kỉ niệm hồng chưa phai











10 tháng 5, 2022

NHỚ MẸ

 




ngày mai là giỗ mẹ
hồi mẹ ra đi con hãy còn rất bé
mười bốn tuổi nào biết gì đâu!

quấn mảnh khăn tang trắng trên đầu
nhìn các em thơ còn nhỏ dại
con nghe lòng tê tái
cả bầu trời sụp đổ trong con!

thiếu bàn tay mẹ khéo léo vuông tròn
gian nhà thêm hiu hắt
giấc ngủ em thơ thiếu ca dao mẹ hát
giữa đêm trường khát sữa khóc không ngơi

con bơ vơ bước xuống cuộc đời
cảm thấy mình vô cùng bất hạnh!
cơm không đủ no
áo chẳng che bớt lạnh
mười ngón tay trơn chật vật kiếp người

đường con đi lắm ghềnh thác chơi vơi
đứa con gái mồ côi với bầy em nheo nhóc
bữa cháo bữa rau khó nhọc
giờ các em đã qua tuổi trưởng thành…

thời gian vùn vụt trôi nhanh
hơn năm mươi năm mẹ xa rời cõi thế
mai đến ngày giỗ mẹ
chợt nhớ vô cùng vòng tay mẹ yêu thương!

chợt nhớ vô cùng vòng tay mẹ yêu thương!










 

05 tháng 5, 2022

TRỞ LẠI SÀI GÒN

 




trở lại Sài Gòn một sáng tháng năm
trời không mưa không nắng
con đường xưa im lìm quạnh vắng
chợt nghe buồn… buồn đến ngẩn ngơ!

bước chân đi rời rã thẫn thờ
ta tìm gì?... mớ bộn bề rối rắm!
chẳng muốn khóc nhưng mắt nhòe ướt đẫm
biết bao lần cố kìm nén cơn đau

liếc nhìn mình chỉ thấy nét xanh xao
nào phải ta!... nụ cười dường xa lạ!
nhạt nhẽo… chán chường… trước bão dông nghiệt ngã
biến ta thành con rối lắm đa đoan

trở lại Sài Gòn chỉ thấy ngỡ ngàng
thôi hãy quên ngày hồng xưa kỉ niệm
quên cả màu áo tím
ta quay về ốc đảo với cô liêu

lắng đọng hồn thơ
lay lắt dệt câu kiều














03 tháng 5, 2022

VU VƠ CHIỀU THÁNG NĂM

 




tứ thơ
đi biệt không về
để cho câu chữ
mãi tê tái lòng

giấy bút
ngồi ngó mông lung
hoàng hôn nhuộm tím
một vùng cỏ hoa

dòng sông xanh
chảy hiền hòa
áo bay ngược gió
nghe da diết buồn

rối bời mấy sợi tơ vương









01 tháng 5, 2022

CHÀO THÁNG 5




 



ve trên cành
đã râm ran

phất phơ mấy cánh phượng
càng thêm duyên

nắng hạ
nở nụ cười hiền

mùa thi giục giã
với nghìn ước mơ