30 tháng 9, 2021

NHẶT LÁ VÀNG RƠI

 




nhặt chiếc lá vàng rơi
nghe tràn về nỗi nhớ
tình thiên thu một thời
phút chốc chừng tan vỡ!

nhặt chiếc lá vàng rơi
đã mấy thu rồi nhỉ?
tim từng nhịp bồi hồi
còn chăng lời tri kỉ?

nhặt chiếc lá vàng rơi
chợt thấy lòng thổn thức
chuyện ngày xưa xa xôi
giấu tận cùng ký ức!

thôi đừng câu than vãn
thời gian sẽ xóa nhòa
mượn thơ vần làm bạn
buổi thu tàn ngân nga!





GIẬN

 




Sao chẳng đứng chờ em?
Chiều nay trời nổi gió
Chân giẫm trên lối cỏ
Hoa lau vướng nhọc nhằn

Chút nỗi niềm băn khoăn
Vương trên làn tóc rối
Tựa vai gầy hờn dỗi
Sao hổng chịu đứng chờ?

Tội dáng hình thẩn thơ
Áo tím màu nhung nhớ
Nét buồn từ muôn thuở
Pha một chút giận hờn

Hoàng hôn xuống cô đơn
Em mỏi mòn trông ngóng
Đâu rồi bờ vai rộng
Vững chãi để gởi trao?

Ghế đá cũng nghẹn ngào
Lặng thinh ngồi cúi mặt
Em rưng rưng nước mắt
Nhìn đường phố vắng tênh

Bơ vơ chiều mông mênh
Đường về nhà xa thẳm
Giận người nhiều ghê lắm
Đừng xin lỗi dỗ dành!

Giận người nhiều ghê lắm
Đừng xin lỗi dỗ dành!...







29 tháng 9, 2021

TRUNG THU VẮNG MẸ

 

 




trung thu sao mưa mãi
chẳng thấy bóng chị Hằng
mẹ công tác xa ngái
bỏ mình bé đêm trăng

này đèn lồng con cá
bố chăm chút mấy chiều
ánh nến hồng lấp lóa
đầy tình bố thương yêu

này thơm lừng bánh dẻo
cô giáo tặng sáng ngày
lại được thêm nắm kẹo
phá cỗ đầy mê say

mưa dần dần nhẹ hạt
chị Hằng miệng nhoẻn cười
bé vừa đi vừa hát
cùng các bạn đùa vui

áo vàng tươi xúng xính
chị Hằng đẹp vô cùng
giống như mẹ yêu kính
bé mòn mỏi đợi mong

chắp tay bé cầu nguyện
cho dịch bệnh chóng qua
mẹ về nhớ kể chuyện
chú Cuội và Hằng Nga

đêm mơ màng giấc mộng
nhớ đèn lồng tung tăng
nhớ tùng dinh nhịp trống
mẹ sao giống chị Hằng!






NGẬM NGÙI KHÚC CA DAO

 




cũng tại chữ trăm năm
để tháng ngày trăn trở
để xôn xao thơ vần
mùa thu nào hạnh ngộ

cũng tại chữ nợ duyên
vướng víu từ tiền kiếp
nên mắt ướt lệ viền
con tim thường lạc nhịp

cũng tại buổi chia tay
mười ngón chừng run rẩy
để lục bát khắc khoải
ngồi đếm lá vàng rơi

giang vĩ giấu bồi hồi
giang đầu buồn cúi mặt
cơn mưa chiều lất phất
cuống quýt gọi tên nhau

cũng tại nỗi u sầu
làm thơ hoài nức nở
mùa nối mùa tiếc nhớ
ca dao khóc ngậm ngùi






28 tháng 9, 2021

MÙA TRĂM NĂM ĐÃ TẬN

 







chẳng còn nợ nần nhau
mùa trăm năm đã tận
áo xưa đã phai màu
nhạt nhòa cùng năm tháng

dạ khúc giờ phôi pha
nốt trầm như vụn vỡ
nước mắt thôi vỡ òa
xa rồi miền quá khứ

bàn tay không nắm giữ
để cuộc tình ra khơi
chỉ còn lại con chữ
bâng khuâng tưởng góc trời











26 tháng 9, 2021

CHỈ LÀ HƯ ẢO

 






gọi mây… 
mây chạy đi đâu?
cho ta nhắn gửi 
vài câu ân tình!

đường đời 
ta bước lặng thinh
vào… 
ra… 
hôm sớm bóng hình lẻ loi

mượn vần lục bát 
chơi vơi
lãng quên cho hết đãi bôi kiếp người
tận cùng góc bể 
chân trời
hỏi ai 
còn nhớ mấy lời cố tri?

gọi mây… 
mây khẽ thầm thì:
chỉ là hư ảo… 
ướt mi tội tình!






 

 

TỨ TUYỆT CÙNG TRĂNG

 




nửa khuya trăng ghé qua song cửa
to nhỏ cùng ta chút nỗi niềm
dáng nguyệt âu sầu màu héo úa
đâu rồi cổ tích chuyện thần tiên?

đền đài thành quách rêu giăng phủ
sỏi đá lao xao luống ngậm ngùi
kỉ niệm êm đềm thời quá khứ
cũng đành như nước chảy hoa trôi!

men thơ ngày cũ chừng phai nhạt
khép lại trăm năm chẳng trách hờn
đừng giọt sầu tư vương ánh mắt
quen rồi ốc đảo với cô đơn!…






24 tháng 9, 2021

NỖI NHỚ KHÔNG RỜI

 






giấu nỗi nhung nhớ
vào đêm
dòng sông ký ức
chảy mềm mắt môi

thiên thu
cổ tích xa rồi
vẳng nghe đâu đó
ngọt lời yêu thương

vuột tay
lạc mất con đường
mịt mờ
khuất nẻo mù sương cuối trời

ai mang thuyền mộng
ra khơi
để cho nỗi nhớ
chẳng rời bóng đêm







GỞI GIÙM TA MẤY DÒNG THƯƠNG NHỚ

 




gió ơi… có phải gió không?
gởi giùm ta nhé mấy dòng nhớ thương

lockdown cách trở đôi đường
kẻ nam người bắc để tương tư sầu

đã qua tháng bảy mùa ngâu
mưa giăng giăng phủ trắng màu tóc tang

nước mắt sao mãi tuôn hàng
dịch gieo chi lắm ngổn ngang xót lòng!

gió ơi… có phải gió không?
gởi giùm ta nhé mấy dòng nhớ thương!






22 tháng 9, 2021

LỤC BÁT ONLINE

 




kỳ ghê!... nói hổng chịu nghe
cứ a lô mãi… rủ rê bực mình!
bố ngồi xem báo lặng thinh
lạnh lùng như thể bất bình lắm thay!

chì chiết mẹ chẳng nương tay:
con gái con lứa cứ hay cãi lời!
ngày thi cũng đã đến nơi
chát chát chít chít rong chơi ích gì?

thôi đừng hò hẹn mà chi
bố mẹ ngồi đó dễ gì online?
con đường phía trước còn dài
âm thầm khóa net… học bài cho xong!

người ơi xin chớ phiền lòng
điện thoại đừng gọi đừng trông đừng chờ
nhớ nhung người cứ dệt thơ
cà phê lục bát bơ vơ một mình

mùa hạ rồi sẽ qua nhanh
giảng đường đại học lung linh mai này
chừng đó mở mạng online
chao ôi… chát chít… suốt ngày thật vui!










21 tháng 9, 2021

CHỈ LÀ MỘT CÁI NẮM TAY

 

 




chỉ là một cái nắm tay
mà sao nhớ mãi nhớ hoài không quên?

nhiều khi lạc cả tuổi tên
nhấn chìm ta dưới mông mênh giọt sầu

nắm tay thôi!… có gì đâu?
mà sao lại nhắc cơ cầu thế gian

so dây nắn lại phím đàn
mượn vần lục bát mơ màng làm duyên

trăm năm sáu tám thệ nguyền
ca dao một thuở vẹn nguyên ân tình







20 tháng 9, 2021

TÌNH XA NÍU LẠI THÊM NỒNG SẮC THU

 


 




tình gần mà lại rất xa
bên kia cửa sổ nhìn qua bên này
một trời xám xịt màu mây
nụ cười má lúm tháng ngày còn đâu?

phong thành mùa dịch âu sầu
trách con vũ hán lo âu chán chường!
thu về lạc lối mù sương
heo may bỡ ngỡ yêu thương nhạt nhòa!

tình gần mà lại rất xa
kẽm gai giăng phủ hai nhà cách ngăn!
chiều nay mưa bão bần thần
hồn thơ mắc nghẹn câu vần ủ ê!

xòe tay chỉ thấy não nề
mong sao dịch bệnh sớm về nẻo không!
gởi câu nhung nhớ chất chồng
tình xa níu lại thêm nồng sắc thu!







QUA CẦU GẶP LẠI CỐ NHÂN

 






qua cầu
gặp lại cố nhân
mấy trăng rồi nhỉ?
bao lần lá rơi?

đừng
câu bịn rịn 
bồi hồi!
đừng
lời nhung nhớ
rối bời con tim!

trách ai
bẻ gãy thệ nguyền!
hồn thơ ủ rũ
nổi chìm
ngổn ngang

tội vần lục bát
bẽ bàng
thất niêm
sai luật
võ vàng sắc thu!

quay lưng
gởi tiếng tạ từ
áo bay ngược gió
phù hư xót lòng!







12 tháng 9, 2021

QUÊN CHUYỆN NGÀY XƯA

 



quên chuyện ngày xưa xa xôi
thiên thu đã khép bồi hồi ảo hư

đắng môi gởi tiếng tạ từ
đường chiều ngược gió lời ru nhạt nhòa

thôi đừng bịn rịn khúc ca
thôi đừng tưởng vọng mù lòa con tim

cho xin hai chữ bình yên
nụ cười tìm lại an nhiên cuối đời

quên chuyện ngày xưa xa xôi
thiên thu đã khép bồi hồi ảo hư!







11 tháng 9, 2021

ĐÓNG CỬA TRÁI TIM!

 




đã dặn lòng quên lãng
chuyện vu vơ thuở nào
gởi gió mây làm bạn
đừng để hồn xuyến xao!

đóng cửa trái tim lại!
rào chắn bằng dây giăng
có gì đâu khắc khoải?
có gì để băn khoăn?

xem như là giấc mộng
thoắt đến rồi thoắt đi!
đừng nỗi buồn đánh võng
héo úa cả xuân thì!

đóng cửa trái tim lại!
điểm chút hồng lên môi
mắc chi mà ái ngại
khi bóng lẻ bên đời?






09 tháng 9, 2021

ĐÂU CÓ GÌ PHẢI BUỒN?

 

 





đâu có gì phải buồn?
mùa thu vừa qua ngõ
làm lao xao xao lá cỏ
làm rộn rã heo may

cảm xúc vẫn tràn đầy
nồng nàn trên sắc tím
hoa bằng lăng kỉ niệm
buổi e ấp gởi trao

tình thiên thu thuở nào
góc quán mùa tao ngộ
lời yêu chưa thổ lộ
vội vã cảnh chia ly

mắt nhìn mắt thầm thì
hữu duyên rồi gặp lại
tội vần thơ khắc khoải
ngồi đếm tháng ngày trôi

không dưng thấy bồi hồi
ngắm mây trời tha thẩn
đã về chưa vạt nắng
vàng ửng màu nhớ nhung?

một chút gì bâng khuâng
rớt xuống bờ vai nhỏ
hình như là tiếng gió
dìu dặt khúc tình ngâu

có gì phải buồn đâu?
áo lụa còn thơm ngát
hương xưa còn phảng phất
như mới vừa hôm qua!…








08 tháng 9, 2021

DẶN LÒNG

 




dặn lòng từ hôm nay
đừng bao giờ buồn nữa!
trả gió về với mây
quên chuyện ngày xưa xửa!

dặn lòng từ hôm nay
đừng chán chường ủ rũ!
đừng mắt xót mi cay
quên nhọc nhằn quá khứ!

dặn lòng từ hôm nay
thôi không còn trăn trở!
tóc lược giắt trâm cài
khoác áo hoa xuống phố!

heo may vừa qua ngõ
thu e ấp dịu dàng
một mình đón mùa sang
dặn lòng đừng khóc nhé!