31 tháng 5, 2021

TANKA NỖI NIỀM

  




46.
bó gối
mòn mỏi chữ chờ trông
nỗi lòng
biết cùng ai chia sẻ?
rưng rưng đầy mắt lệ…


47.
muốn viết 
sao biền biệt tứ thơ?
mịt mờ
cổ tích tình một thuở
chỉ còn đây nỗi nhớ…


48.
nhắm mắt
khoá chặt mối u hoài
đắng cay
gửi phai tàn sắc lá
bơ vơ ngày nắng hạ


49.
trắng đêm
chong đèn thao thức
dạ khúc
nhà ai vẳng sang
ru giấc muộn màng












28 tháng 5, 2021

HÃY...




Hãy bớt buồn em nhé!
Phù dung chóng phai tàn
Lá xanh… ngả sắc vàng
Cuộc vô thường là thế!

Bớt tin người em nhé!
Ngoài kia lắm não phiền
Hay đổi trắng thay đen
Để lòng sầu đau đáu

Hãy quên tình hư ảo!
Thoắt đậu rồi thoắt bay
Bỏ buông mối u hoài
Hạnh phúc cùng thơ phú

Hãy tung tăng xuống phố!
Khoác áo hoa rạng ngời
Tô thắm lại môi cười
Ngắm rực hồng cánh phượng








NGẨN NGƠ CHIỀU





Chờ hoài không thấy tứ thơ
Con chữ ngẩn ngơ hờn dỗi
Giấy bút lặng thinh chẳng nói
Bên rèm tóc rối buồn thiu

Rớt rơi mấy sợi nắng chiều
Trên bờ tường rêu ẩm mốc
Lục bát tự dưng bật khóc
Gió qua trêu chọc vài câu

Tại ai thơ nhạt phai màu?
Tại ai âu sầu lửa hạ?
Cơn mưa giữa mùa tầm tã
Để nghe rộn rã thơ vần

Cảm xúc tuôn chảy ngập tràn
Nhà ai tiếng đàn vọng lại
Hoàng hôn gọi về khắc khoải
Thiên di sải cánh gọi bầy








22 tháng 5, 2021

GỌI EM LÀ NGÓN ÚT





gọi em là ngón út
cho hồn phách bần thần
đêm trở mình thao thức
mơ một ngày tình thân

gọi em là ngón út
em vốn thiệt gầy gò
suốt ngày bên giấy bút
lặng lẽ ngồi dệt thơ

ngón út hay hờn dỗi
lắm khi cũng khóc nhè
đừng ra vẻ lớn lối
bắt nạt người ta nghe!

gọi em là ngón út
lời anh thật dịu dàng
con tim chừng hạnh phúc
tứ thơ về miên man! 












CÂU THƠ MẮC NGHẸN

  





ngoài kia
bão táp
mưa dông
câu thơ mắc nghẹn
giữa dòng
ngược
xuôi

nhắm mắt
che bớt ngậm ngùi
mượn kinh bát nhã
đẩy lùi nhiễu nhương

rồi đây
một cuộc vô thường
sắc không
không sắc
sầu tương ích gì?









21 tháng 5, 2021

NGUYỆN CẦU

 



cúi đầu lạy Phật đản sinh

xua tan dịch bệnh yên bình khắp nơi










20 tháng 5, 2021

THƠ MÙA COVID




ghét chi mùa Covid
cứ bó cẳng nằm nhà
thơ tình chẳng muốn viết
he hé cửa nhìn ra

ta, người… cùng chung vách
hổng dám ghé sang thăm
chấp hành lệnh giãn cách
nhớ nhung chỉ âm thầm

một tuần qua mòn mỏi
điện thoại hết pin rồi
giậu rào nghiêng mắt đợi
liếc nhau dài có đuôi

ghét chi con Vũ Hán
gieo dịch bệnh hiểm nguy
chắp tay ta cầu khẩn
cho cúm Tàu mau đi








15 tháng 5, 2021

VU VƠ THỨ BẢY





sáng thứ bảy buồn tênh
mặt trời đâu mất biệt?
đám mây trắng bồng bềnh
cứ trôi hoài mải miết

hình như trời muốn mưa
ốc đảo màu ảm đạm
bên song sưa gió lùa
thèm tách trà nóng ấm

lâu rồi chẳng làm thơ
tứ thơ chừng rệu rã
giấy bút nằm thẫn thờ
nghiêng nghiêng nhìn bóng lá

sáng thứ bảy buồn tênh
nắng vẫn còn say ngủ
mưa lất phất bên thềm
nhớ vô cùng câu chữ… 















13 tháng 5, 2021

RUỔI RONG QUA MẤY CHỢ ĐỜI




Ruổi rong 
qua mấy chợ đời

Tôi dành dụm được 
ít lời điêu ngoa

Nói gần 
rồi lại nói xa

Quắt quay 
quay quắt
phôi pha tháng ngày!













12 tháng 5, 2021

GỌI KHẼ TRĂM NĂM





đâu có gì ngoảnh mặt giận hờn nhau
ngày tháng cũ dẫu nát nhàu tro bụi
ta vẫn nhớ câu cay gừng mặn muối
kỷ niệm đầy một thuở mãi không phai

quán gió lầu mây thành quách đền đài
theo thời gian dần rêu phong rã mục
ta từng đêm… từng đêm dài thao thức
dõi thiên hà tìm lại dấu yêu xưa

đếm trên tay xa cách đã bao mùa
men thơ ấy tưởng nghìn trùng hoá thạch
sao sáng nay bỗng trở mình thức giấc
để chạnh lòng... khe khẽ gọi trăm năm








 

 

 

07 tháng 5, 2021

GIẬN HỜN






Sài Gòn những ngày cuối tháng tư
Mặt trời như ủ lửa
Cũng vì thế mà anh quên lời hứa
Rớt rơi theo sợi nắng vô tình

Sao để em đợi chờ trước cửa lớp vắng tênh?
Áo lụa hoàng hoa không còn thẳng nếp
Tóc tém rối tung… phai nhòa mắt biếc
Giọt lệ rưng rưng trên má ưu phiền

Anh đừng viện lý do này nọ liên miên!
Hay là anh đã tìm được bình yên bến đỗ?
Nói cho em biết để em không còn là con ngố
Thấp thỏm chờ anh cuối buổi học về

Mưa tạt qua giảng đường lạnh đến tái tê
Em vụng về lấy cặp nghiêng che áo mỏng
Anh ở đâu giữa ầm ào gió lộng?
Nỗi giận hờn bỗng chốc dậy trong em

Anh đừng ngọt ngào cất giọng ru êm
Bằng ca dao tình tự!
Em nhất định sẽ lặng thinh không ạ ơi ừ hử
Tội cho em!...Sức chịu đựng mỏi mòn!

Giận anh rồi em sẽ đối mặt với cô đơn
Sẽ rất buồn… và vô cùng hụt hẫng
Khi liếc nhìn anh bằng đôi mắt lạnh lùng vô cảm
Để trả thù… anh hờ hững bỏ quên em!










05 tháng 5, 2021

TRÁCH CÂU DUYÊN PHẬN








qua qua thăm bậu sáng nay
chỉ có chú Vện nằm ngoài mé hiên

bốn bề lạnh ngắt như tiền
vui mừng mấy đoá đỗ quyên nở xoè
đầu hồi rền rĩ tiếng ve
phượng hồng thắp lửa gọi hè trên cao

bậu ơi, bậu khoẻ không nào?
thơ bậu chắc vẫn ngọt ngào như xưa?
chia tay bậu đã bao mùa
tội cho lục bát sớm trưa đợi chờ!

qua thì ngày ngóng đêm mơ
mơ phút hội ngộ vần thơ xướng hoà
quẩn quanh cũng chỉ mình qua
giờ đây nhạt nhẽo khúc ca lỡ làng

tự dưng hồn phách ngổn ngang
trách câu duyên phận đôi đàng cách xa!








03 tháng 5, 2021

TANKA HẠNH PHÚC





44.
với tay
hái sao trời
cài tóc
nỗi cô độc
chợt biến tan



45.
soi gương
nỗi chán chường
trốn biệt
vương mắt biếc
hạnh phúc đầy














02 tháng 5, 2021

TANKA 43





níu gió
tỏ nỗi niềm
bình yên
sao chẳng thấy?
lòng khắc khoải...