▼
30 tháng 4, 2021
VỊ ĐẮNG
Thật lâu rồi lạ lẫm cả tuổi tên
Cơn dông bão xóa nhòa bao ký ức
Chỉ còn lại con tim hoài thổn thức
Thèm vô cùng chút giọt đắng bình yên
Cuộc đời ơi, sao lắm nỗi ưu phiền?
Trong giấc ngủ chập chờn cơn hoang tưởng
Ngắm nhìn hoa nghe chừng như hơi hướng
Của thâm tình lắng đọng gởi trao nhau
Giọt cà phê đăng đắng tự hôm nào
Ta cứ ngỡ…xa rồi…không gặp lại
Giờ được nếm chút men nồng thân ái
Cảm ơn người, vị đắng vẫn bao dung!
26 tháng 4, 2021
XẾP LẠI ẢO HƯ
ngỡ dòng thơ của ngày xưa
đã từng xướng hoạ bốn mùa có nhau
tháng ngày rộn rã sắc màu
câu lục câu bát dạt dào yêu thương
thu tàn lạc khúc tơ vương
nói lời giã biệt đôi đường cách xa
chợt đâu hạnh phúc vỡ oà
ngỡ dòng thơ cũ mặn mà tri âm
chỉ là một giấc mơ thầm
nào đâu… đâu phải… cái dòng thơ xưa
ảo hư xếp lại cho vừa
vui cùng mây gió sớm trưa tự tình
25 tháng 4, 2021
CÓ NHAU HẠNH PHÚC VÔ NGẦN
tưởng rằng mình đã mất nhau
ai dè cái kết ngọt ngào như mơ
bao lâu mòn mỏi đợi chờ
tội câu lục bát ngẩn ngơ tháng ngày
giờ đây thôi hết đắng cay
chẳng còn trăn trở quắt quay xót lòng
nước mắt gởi lại hư không
tung tăng xướng hoạ để dòng thơ buông
chở sông về với cội nguồn
thả trôi bi luỵ chán chường thế nhân
có nhau hạnh phúc vô ngần
để thơ khỏi cảnh lạc vần khóc than
23 tháng 4, 2021
MƯỢN VẦN LỤC BÁT U HOÀI SẺ CHIA
tội cho
con cá rô đồng
suốt ngày quanh quẩn
giữa dòng
ngược
xuôi
riêng ta
ốc đảo ngậm ngùi
tháng tư gần hết
niềm vui chẳng còn
soi gương
buồn bã
héo hon
nụ cười má lúm dỗi hờn
nay đâu?
bâng khuâng
chiếc bóng bên cầu
áo bay một thuở
nhuốm màu nhạt phai
thương đời
lắm đắng
nhiều cay
mượn vần lục bát u hoài sẻ chia
22 tháng 4, 2021
MƯA GHÉ BÊN THỀM
mới hửng sáng đã mưa
mặt trời buồn giấu mặt
ly cà phê đắng ngắt
tỉ tê mấy nỗi niềm
đêm chẳng giấc bình yên
hoài trở trăn thao thức
ngắm thiên hà lẩn khuất
hình bóng ai xa vời
nghe nỗi sầu rụng rơi
thành quách xưa đổ nát
cung đàn thôi réo rắt
phím cũ đã chùng dây
cơn mộng du tháng ngày
xô ta vào hẻm vực
bình minh về ray rứt
lạ lẫm cả tuổi tên
mưa tí tách bên thềm
như vỗ về ru ngủ
quên đi miền quá khứ
ấm áp của một thời…
20 tháng 4, 2021
NGỒI ÔM CỔ TÍCH NGHẸN NGÀO GỌI TÊN
dặn lòng
thôi hãy lãng quên
mà sao vẫn nhớ
mông mênh giọt sầu
tạ từ
chẳng nói thành câu
rưng rưng nước mắt
mùa ngâu nhạt nhoà
để rồi
mờ mịt sương sa
người nơi giang vĩ
vỡ oà niềm đau
tháng tư
phượng đỏ sắc màu
ngồi ôm cổ tích
nghẹn ngào gọi tên
17 tháng 4, 2021
MƯA NỬA ĐÊM
nửa đêm
mưa ghé tỉ tê
giọt thương
giọt thương
giọt nhớ
vỗ về hồn thơ
đèn khuya
đèn khuya
hắt bóng ảo mờ
tưởng chừng nhân ảnh
tưởng chừng nhân ảnh
đợi chờ trăm năm
đa đoan
đa đoan
cũng một kiếp tằm
thiên hà vời vợi
thiên hà vời vợi
xa xăm kiếm tìm
bên rèm
giấu mặt lặng im
hình như
mưa cũng nỗi niềm khóc than
14 tháng 4, 2021
NỖI NIỀM TÂM SỰ
Anh bảo thơ tui buồn thật buồn
Lúc nào cũng hờn mây trách gió
Mặc kệ tui!... Tui là như vậy đó!
Tui làm thơ… con cóc… đỡ ghiền!
Anh bảo rằng sẽ mang đến bình yên
Cho tui… suốt năm dài tháng rộng
Cả tuần nay tui đợi chờ vô vọng
Hết bảy ngày… mà chẳng thấy anh đâu?!
Cho tui… suốt năm dài tháng rộng
Cả tuần nay tui đợi chờ vô vọng
Hết bảy ngày… mà chẳng thấy anh đâu?!
Anh khuyên tui… thơ bớt nét âu sầu
Khi nào buồn anh dẫn tui dạo phố
Ghé quán kem nhìn ngoài trời mưa đổ
Đọc tui nghe lãng mạn bức thư tình
Khi nào buồn anh dẫn tui dạo phố
Ghé quán kem nhìn ngoài trời mưa đổ
Đọc tui nghe lãng mạn bức thư tình
Anh ơi anh… tui khờ dại mỏng manh
Tuổi học trò còn cơm cha áo mẹ
Đừng dắt tui đi qua miền dâu bể
Sợ vô cùng chữ hư ảo… trắng đen
Tuổi học trò còn cơm cha áo mẹ
Đừng dắt tui đi qua miền dâu bể
Sợ vô cùng chữ hư ảo… trắng đen
Sợ vô cùng chữ hư ảo… trắng đen!
MƯA XOÁ U SẦU
mới sáng sớm đã mưa
làm lòng ta ướt nước
nỗi chán chường hôm trước
phút chốc bỗng tan đi
vấp phải mảnh tình si
tháng ngày dài tủi phận
kiếp má hồng lận đận
giọt lệ mãi trào tuôn
ốc đảo một trời buồn
nhặt nhạnh niềm cảm xúc
tưởng chừng thân gỗ mục
bạn hữu cùng trăng sao
cơn mưa xoá u sầu
tứ thơ về rộn rã
chim trốn trên nhánh lá
ríu ran gởi tiếng chào
13 tháng 4, 2021
THÁNG TƯ PHỐ NÚI
buồn đời lắm cảnh bể dâu
ra thăm Đà Lạt biết đâu bớt buồn?
dặn lòng khép lại sầu tuôn
quên hết chán chường mấy nỗi đa đoan
tháng tư phượng tím mơ màng
nghiêng nghiêng trước gió rỡ ràng màu hoa
lang thang trong buổi chiều tà
hoàng hôn phố núi ngân nga xót lòng
chỉ còn ta với hàng thông
nhỏ to tâm sự ấm nồng sẻ chia
thôi đừng nước mắt đầm đìa
đừng như con cá lia thia luỵ tình!
12 tháng 4, 2021
CÁI NGÀY XƯA ẤY CÒN ĐÂU?
cái ngày xưa ấy
còn đâu?
tại ai lỗi hẹn
tại ai lỗi hẹn
mùa Ngâu nhạt nhoà
tơ chùng
tơ chùng
phím lạc
xót xa
lỡ làng
lỡ làng
khúc hát mặn mà tri âm
con tim
con tim
tủi phận khóc thầm
cái ngày xưa ấy
cái ngày xưa ấy
xa xăm mất rồi!
10 tháng 4, 2021
MƯỢN CÂU LỤC BÁT LÀM DUYÊN THÁNG NGÀY
vậy là xuân đã ra đi
hạ hồng mới chớm thầm thì tiếng ve
2.
buông tay thả hết ưu phiền
mượn câu lục bát làm duyên tháng ngày
buông tay thả hết ưu phiền
mượn câu lục bát làm duyên tháng ngày
3.
nỗi buồn mắc võng đung đưa
sợi tơ héo úa cũng vừa hoàng hôn
nỗi buồn mắc võng đung đưa
sợi tơ héo úa cũng vừa hoàng hôn
4.
buồn ơi sao mãi bủa giăng
cho thơ nghèn nghẹn lệ mằn mặn rơi
buồn ơi sao mãi bủa giăng
cho thơ nghèn nghẹn lệ mằn mặn rơi
09 tháng 4, 2021
GỞI CHÚT NỖI NIỀM
1.
đã qua ngày Cá tháng Tư
chỉ còn sót lại ảo hư tình người
2.
qua qua thăm bậu, bậu ơi!
hổng thấy dáng người lạnh lẽo vườn xưa
3.
ghé thăm chẳng thấy bóng người
chỉ là hoang vắng rượi rười lòng đau
4.
vườn xưa lặng ngắt như tờ
hỏi người tri kỷ vần thơ có còn?
5.
ngỡ rằng lục bát sẻ chia
dè đâu thơ vận đứt lìa thảm thương
rồi xa mờ mịt con đường…
07 tháng 4, 2021
NHẮN GỞI
Ai chở trăng về ghé bến mơ
Long lanh sương phủ trắng đôi bờ
Lăn tăn sóng nước ru êm ả
Dìu dặt cung đàn nhớ ngẩn ngơ
Thổn thức cố nhân trao chén rượu
Mong chờ tri kỷ dệt vần thơ
Thủy chung giữ trọn lời giao ước
Ai chở trăng về ghé bến mơ?
06 tháng 4, 2021
CON TIM CỨ MÃI DỖI HỜN
con tim
cứ mãi dỗi hờn
lặng thinh chẳng nói
nguồn cơn muộn phiền
xa rồi
ngày tháng thần tiên
ốc đảo
lệ viền ngân ngấn bờ mi
mùa xuân
vội vã ra đi
lá hoa ủ rũ
thầm thì bên tai
câu thơ
nhuốm vẻ u hoài
ngổn ngang trăm mối…
quắt quay cõi lòng
lặng thinh chẳng nói
nguồn cơn muộn phiền
xa rồi
ngày tháng thần tiên
ốc đảo
lệ viền ngân ngấn bờ mi
mùa xuân
vội vã ra đi
lá hoa ủ rũ
thầm thì bên tai
câu thơ
nhuốm vẻ u hoài
ngổn ngang trăm mối…
quắt quay cõi lòng