29 tháng 11, 2020

ĐÔI BẠN

 






Chiều bạn ghé nhà chơi

Hai đứa chạy lên đồi

Tung tăng đi bắt bướm

Tiếng cười đùa không thôi



Ngồi xuống thảm cỏ xanh

Nghe chim hót trên cành

Gió vi vu nhè nhẹ

Cho rộn ràng yến oanh



Thoang thoảng cúc đưa hương

Hoa dạ lý trong vườn

Sánh vai cùng nguyệt quế

Tuổi học trò dễ thương







ĐI DẠO VỚI THƠ

 





Tôi đi dạo với thơ tôi
Chiều nay mây tím đầy trời giăng giăng

Tôi cười thơ bớt trở trăn
Tôi buồn thơ cũng tần ngần kém vui

Thấy tôi nước mắt sụt sùi
Thơ sầu man mác ngậm ngùi thâu canh

Thơ còn khe khẽ dỗ dành 
Quên đi phiền muộn an lành tháng năm

Thơ là người bạn tri âm 
Bên thơ tôi thấy nhọc nhằn đã vơi!









22 tháng 11, 2020

TÂM VẪN THONG DONG

 



Đi tìm 

cả buổi sáng nay

Ngẩn ngơ 

chẳng biết tâm rày ở đâu?


Giật mình 

dừng lại bên cầu

Lục bình giỡn nước 

sông sâu rẽ dòng


Ơ kìa!...

Tâm vẫn thong dong

Cùng màu hoa tím 

xoay vòng múa ca!






20 tháng 11, 2020

THẮP SÁNG CHỮ TRI ÂN

 



Cảm xúc đầy khi trở lại trường xưa

Bốn mươi năm nhiều dâu bể

Bác lái đò sớm chiều trong lặng lẽ

Đưa khách ngược xuôi dòng…

Khách hối hả bước ra đi!


Đứng ngẩn ngơ bên đám cỏ xanh rì

Ngẫm thời gian trôi nhanh quá!

Mới ngày nào còn ngỡ ngàng xa lạ

Bên bạn bè và các thầy cô...


Rồi yêu thương gắn kết bến bờ

Giờ thực tập trước đông người bỡ ngỡ

Cô giáo sinh nâng niu từng trang vở

Nét ngây thơ màu mực tím học trò


Tường vôi hồng ấm áp tuổi mộng mơ

Trưa ở lại quây quần bên ghế đá

Sân mát rượi nhờ lung linh bóng lá

Hoàng điệp vàng rực rỡ thoảng đưa hương


Thoáng hai năm thi tốt nghiệp ra trường

Ngày chia tay để lại nhiều lưu luyến

Câu bịn rịn nghẹn ngào khi đưa tiễn

Đàn chim bay về mọi nẻo xa gần


Trở lại trường nghe lòng chợt bâng khuâng

Tóc thầy cô giờ pha màu sương tuyết

Nhìn quanh quất…vài bạn thân biền biệt

Để nỗi buồn như len nhẹ vào tim


Vẫn còn nghe lời thầy giảng êm đềm

Bài học quý theo em qua năm tháng

Vẫn đứng vững ngày ngày trên bục giảng

Tiếp bước thầy dạy dỗ đám trò ngoan


Công ơn thầy cô cao tựa non ngàn

Em vẫn nhớ câu lương sư hưng quốc

Về thăm trường niềm vui xen nước mắt

Mãi muôn đời thắp sáng chữ tri ân






19 tháng 11, 2020

NÍU GIỌT MỒ HÔI

 



Nắng vàng óng ả

Trải khắp mặt đường

Buổi trưa tan trường

Chờ ba đến đón

 

Ba rước hơi muộn

Để bé đợi lâu

Cái bụng rầu rầu

Cứ luôn than đói

 

Kìa ba đã tới

Áo đẫm mồ hôi

Bé thấy bồi hồi

Thương ba ghê quá!

 

Ba phải vất vả

Từng chuyến xe ôm

Sáng sớm chiều hôm

Bạn cùng nắng gió

 

Mồ hôi ba đổ

Nuôi bé lớn khôn

Níu từng giọt tuôn

Bé rưng rưng mắt

 





 


BÉ LÀM CÔ GIÁO

 



Mẹ ra đồng nhổ cỏ

Bố bận phải thồ hàng

Bé làm cô giáo nhỏ

Dạy dỗ đám trò ngoan

 

Này là chú Chó Vện

Mải mê nghe giảng bài

Được cô khen bạn mến

Nhìn chú thật là oai!

 

Còn đây cô Mèo Mướp

Tính nết rất ngoan hiền

Học tập chăm nhất lớp

Hay chớp mắt làm duyên

 

Bé Vịt Bầu nhỏ nhắn

Lông vàng óng mượt mà

Đôi tay luôn cần mẫn

Miệng không ngừng hát ca

 

Cả lớp yêu cô giáo

Chăm lo việc học hành

Cô siêng năng dạy bảo

Trò giỏi giắn thông minh

 





18 tháng 11, 2020

NHẠT PHAI MÀU THẠCH THẢO

 



Chẳng lẽ nào mùa thu đã ra đi

Khi sáng nay ngắt vội nhành thạch thảo

Màu nhạt phai rưng rưng như thầm bảo

Gió heo may thổn thức khóc tạ từ


Lá thẫn thờ héo úa dáng trầm tư

Ta thảng thốt còn bao điều chưa nói

Mùa thu ơi sao lại đi quá vội ?

Khúc tình ca dang dở mãi ngậm ngùi


Mây dỗi hờn lãng đãng chẳng buồn trôi

Quyện khói sương pha thêm màu nhung nhớ

Sợi nắng vàng liêu xiêu như bỡ ngỡ

Níu khoảng trời một thuở xót hồn hoa


Cắn nhẹ môi nước mắt chớ nhạt nhòa

Cơn quặn thắt nghe tim mình đau nhói

Thôi tất cả hãy chìm vào bóng tối

Thành quách xưa lẩn khuất tận tinh cầu


Chỉ còn là mảnh vỡ nát thương đau

Màu thạch thảo nghẹn ngào câu ly biệt

Thu xa rồi để muôn ngàn nuối tiếc

Chuyện tình buồn da diết tím trang thơ








ANH KHÔNG VỀ CHỚM ĐÔNG

 



Vậy là thêm một lần thất hứa

Anh không về thăm lại người ta

Tháng mười một cúc họa mi nở hoa

Ai mang tặng người ta vào ngày đông chớm?


Chiếc áo thiên thanh lụa mềm thẳng thớm

Màu mây trời anh vẫn say mê

Từng phút từng giây chờ đợi anh về

Khoe áo mới cùng anh dạo phố


Biết anh sẽ vô cùng bỡ ngỡ

Màu tím bằng lăng ưa thích hôm nào

Cũng vì anh người ta dẹp bỏ khát khao

Để anh vui sau bao ngày xa vắng…


Đọc mấy lời tin nhắn

Nghe ngẩn ngơ… hụt hẫng nỗi lòng

Nước mắt chảy tuôn dòng

Tiếc đóa cúc họa mi…

Tội màu áo xanh hoài tưởng vọng…





17 tháng 11, 2020

TRÒ CHƠI TUỔI NHỎ

 



năm… 

mười… 

mười lăm… 

hai mươi

khúc kha khúc khích 

giọng cười tuổi thơ


đôi chân thoăn thoắt 

vòng vo

hai cái bím tóc phất phơ 

trốn tìm


nắng vàng 

mở mắt lim dim

chợt nghe cuộc sống 

êm đềm làm sao!

 




16 tháng 11, 2020

VƯỜN TÂM

 



Chiều ngồi 

ngắm cánh chuồn chuồn

Bay quanh bay quẩn...

lạc vườn tâm ta

Bất ngờ 

lục bát chạy ra

Cùng chơi rượt đuổi...

vỡ oà niềm vui!






13 tháng 11, 2020

NỬA ĐÊM

 




Nửa đêm thức giấc một mình
Soi trăng chỉ thấy bóng hình lạ xa

Nửa đêm nỗi nhớ mù loà
Hai hàng nước mắt nhạt nhoà ướt mi

Nửa đêm lạc bước chân đi
Vườn khuya lặng ngắt cố tri đâu rồi?

Nửa đêm lòng bỗng rối bời
Tơ giăng mấy nẻo bồi hồi khôn ngăn

Nửa đêm chợt thấy băn khoăn
Vần thơ khép lại nhọc nhằn gì đâu!

 






12 tháng 11, 2020

DALAT GOLD COFFEE

 




Níu mây 

gởi chút nỗi niềm

Bấc se se lạnh 

giữa miền nhớ nhung


Tưởng câu hoa cỏ 

tương phùng

Dè đâu quạnh vắng 

một vùng núi non






LỜI TẠ TỪ

 





Canberra mùa này đã vào thu?
Những chiếc lá ngả vàng màu lịm chết
Ta vẫn nhớ chín giờ bay mải miết
Phút gặp nhau không giấu nỗi ngậm ngùi

Người có còn nhớ đến những ngày vui?
Bao kỷ niệm chất đầy trong ký ức
Khúc tình xưa cho ta hoài thổn thức
Nồng nàn ơi, phượng tím ngập trong hồn

Ta và người đi dưới buổi hoàng hôn
Chiều tĩnh lặng chân ngập ngừng đếm bước
Rồi chia biệt hai nẻo đường xuôi ngược
Lá thẫn thờ từng chiếc nhẹ rơi rơi

Canberra ngăn cách cả trùng khơi
Chiều mù mịt thôi giã từ nhau nhé!
Nỗi nghẹn ngào gọi tên người khe khẽ
Bao nhớ nhung năm tháng mãi không rời!





11 tháng 11, 2020

NÀO ĐÃ GIẬN MÙA THU!

 





Mới vừa mộng đẹp đã tàn phai

Đi giữa mùa thu lệ vắn dài

Hỏi lá trên cành sao ủ rũ

Dỗi hờn để lạc nẻo sầu ai ?

 

Nghe thoảng trong sương lời thổn thức

Giao mùa khúc hát gợi cô liêu

Thẩn thơ dưới gió hồn se lạnh

Chút bấc vừa rơi rụng cuối chiều

 

Hoàng hôn bàng bạc áng mây mù

Tức tưởi thơ vần nhạt tiếng ru

Cuống quýt trao nhau lời giã biệt

Thật lòng nào đã giận mùa thu !








06 tháng 11, 2020

NGẨN NGƠ

 



Gió vừa mới ghé

Nhắn khẽ vào tai

Buổi chiều anh ghé sang đây

Dắt em dạo phố…ngập đầy niềm vui !

 

Ngọt bùi lời gió

Hoa cỏ ngát hương

Trên cành lá cũng vấn vương

Bầy chim cất giọng yêu thương chúc mừng

 

Rưng rưng hạnh phúc

Điểm chút son môi

Phấn hồng cho má rạng ngời

Mùa thu đẹp quá…đất trời ngẩn ngơ !






NÓI VỚI BÓNG ĐÊM

 



Nửa đêm không ngủ được
Mắt dõi mắt im lìm
Thở dài nghe não nuột
Giấc ngủ chơi trốn tìm

Bước lại gần cửa sổ
Trăng nhẹ lướt xuống thềm
Sắc vàng màu nhung nhớ
Ngập tràn cả bóng đêm

Vườn khuya yên lặng quá!
Chỉ tiếng gió xạc xào
Chao nghiêng vài chiếc lá
Cho nỗi sầu lao xao

Bao đêm dài như thế
Nhìn bóng mình lặng câm?
Cuộc đời đầy dâu bể
Phiến đá buồn trăm năm!

 





05 tháng 11, 2020

LỤC BÁT NỢ DUYÊN

 




Mượn câu lục bát 

làm duyên

Trăm năm kết tóc 

ước nguyền với nhau

Chợ đời 

lắm mối trầu cau

Chọn tìm một mối 

tình sâu nghĩa nồng

Em là câu lục 

chờ mong

Còn anh câu bát 

thoả lòng nhớ thương!







04 tháng 11, 2020

BUỒN ƠI... GIÃ BIỆT!

 



 

Thả buồn xuống tận đáy sông
Hãy theo con nước ruổi rong suốt ngày
Đời ta trăm nẻo đắng cay
Nên buồn cứ phải quắt quay nỗi niềm

Cùng đàn cá quẫy trốn tìm
Cùng nghe sóng vỗ êm đềm bên tai
Buồn ơi chớ có u hoài
Xa vần thơ khóc lạc loài tháng năm

Một mình ta bước âm thầm
Nghe trong tiền kiếp xa xăm gọi về
Ngỡ chừng đi giữa cơn mê
Bước chân rời rã bộn bề mối tơ

Chia tay hồn bỗng thẫn thờ
Nhớ hoài nhớ mãi vần thơ trĩu buồn!

 





LỤC BÁT THƯƠNG YÊU

 



Lục bát thân cò 


Thương sao dáng mẹ nhọc nhằn

Bàn tay chai sạn tảo tần sớm hôm

Một đời vất vả áo cơm

Cõng mưa cõng nắng lom khom tháng ngày


Lục bát lời ru



Con ơi con ngủ cho ngoan

Mẹ còn bao nỗi lo toan việc nhà

Lời ru của mẹ thiết tha

Gởi vào giấc ngủ bài ca thắm tình


Lục bát tình cha


Dừng xe mua bó cải ngồng

Bữa cơm đạm bạc tấm lòng của cha

Mồ hôi cha đổ xót xa

Bạc từng sợi tóc tuổi già ủ ê











01 tháng 11, 2020

SAO ANH NÓI...?

 




Sao anh nói sang thăm

Mà giờ đây chẳng thấy

Mắt dõi nhìn xa xăm

Chỉ gió lùa đưa đẩy?

 

Sao anh nói nhớ em

Mà giờ đây lỗi hẹn

Cho mặn đắng môi mềm

Cuộc tình vừa mới bén?

 

Sao anh nói yêu em

Mà giờ đây lẻ bóng

Trăng đã vàng bên hiên

Em vẫn ngồi bất động?

 

Sao anh nói mãi mãi

Em là lời thơ anh

Là không khí bao quanh

Là muôn đời bất biến?


(Tranh Nguyễn Sơn)