26 tháng 8, 2015

VÌ ĐÂU ?





Tự dưng
lại giận người ta

Để cho buồn rũ
lá hoa tội tình

Suốt ngày
kín tiếng lặng thinh

Đi về
chỉ bóng với hình
có nhau

Tơ chùng
phím lạc
vì đâu ?

Trời giăng mây tím
cho sầu tái tê





25 tháng 8, 2015

DUYÊN TÌNH NHẠT PHAI




Cả tuần chẳng thấy bậu qua
Giàn mướp trước nhà héo rũ lá thân
Sáng nay qua cấy đồng gần
Trời trưa nắng nóng bần thần ruột gan

Lung linh mấy sợi tơ vàng
Đậu trên lưng áo chảy tràn mồ hôi
Nhớ bậu cho dạ bồi hồi
Ghé ngang mấy lượt bóng người vắng tênh

Đường qua nhà bậu gập ghềnh
Lao xao sỏi đá chông chênh quãng dài
Chờ bậu từ buổi chợ mai
Cầu tre mấy nhịp đi hoài vướng chân

Nón nghiêng che nỗi ngại ngần
Chẳng lẽ bậu đã chán gần tìm xa ?
Tội cho héo úa lá hoa
Câu thề dạo ấy bay xa mất rồi !

Qua buồn …buồn quá đi thôi !
Duyên tình đã cạn phai lời sắt son
Trách chi đá lở non mòn
Để cho thơ vận dỗi hờn thở than…







CHIỀU CÔ LẺ





Sao gió chiều nay lạnh lẽo tràn
Bên thềm vài chiếc lá bay sang
Phải chăng thu tím vừa chia biệt
Để cảnh vườn xưa thoáng ngỡ ngàng ?*
Hai chữ nhớ thương còn trắc trở
Đôi vần chờ đợi mãi gian nan
Tóc mây thổn thức niềm cô lẻ
Ngả bóng hoàng hôn sợi nắng tàn






TRĂN TRỞ





Ưu phiền tóc phủ rối bờ vai
Trăn trở làm chi lược biếng cài
Áo tím bơ vơ chiều tiễn biệt
Mắt buồn đau đáu chuyện phôi phai
Buốt lòng tủi phận sầu mưa nắng
Xót cảnh hờn duyên giận tháng ngày
Nghĩ đến thiên thu ngàn cách trở
Nỗi niềm uất nghẹn lệ trần ai






CÓ NHAU MÙA NƯỚC NỔI




Bậu ơi cơn lũ tràn về
Đồng giăng kín nước tứ bề phủ vây
Bậu qua phụ đỡ một tay
Mấy bồ thóc vẫn còn đây …bậu à !

Lao xao cả đám vịt gà
Chạy đi chạy lại thật là thảm thương
Bậu nhốt tất cả vô chuồng
Cùng qua dời chúng lên đường cái, nghe !

Theo mùa nước nổi lũ về
Trắng trời ngập úng thuyền ghe nhọc nhằn
Mồ hôi từng giọt gian nan
Qua chèo bậu chống đỡ đần sớm hôm

Lũ về mang cả cá tôm
Thuyền câu mấy bận bữa cơm no lòng
Bậu, qua tình nghĩa mênh mông
Có nhau ngày hạ đêm đông… ngại gì !





23 tháng 8, 2015

MỘT CHÚT TRẦM TƯ




Mất nhau từ mới hôm qua
Còn như xa lạ chắc là hôm kia

Thôi đừng nước mắt đầm đìa
Đừng khan giọng nửa canh khuya tội tình

Vô thường một kiếp nhân sinh
Có không, được mất… ảnh hình ảo hư

Thôi đừng cúi mặt trầm tư
Trong trăm năm ấy mịt mù xa xăm

Sá chi hai chữ thăng trầm
Rồi ra cát bụi âm thầm tay trơn

Thôi đừng cay đắng dỗi hờn
An nhiên cuộc sống… thiệt hơn ích gì ?

Bụi trần rũ bỏ sân si
Nhất tâm chánh niệm... ai bi xa lìa !






22 tháng 8, 2015

MÙA THU ĐAM MÊ




Hãy nhè nhẹ bước chân
Lắng nghe lời của gió
Heo may vừa qua ngõ
Mùa thu cũng theo về

Phượng trên cành tái tê
Nhạt phai màu ly biệt
Ve cồn cào nuối tiếc
Hạ ngân khúc tạ từ

Mây tím màu tương tư
Giăng kín trời thơ mộng
Cho con tim lắng đọng
Bao ký ức một thời

Mùa thu, mùa thu ơi !
Ta gọi thầm khe khẽ
Một mình ta lặng lẽ
Rưng rưng đón thu về…

 Mùa thu đầy đam mê
Bước chân qua lối nhỏ
Thoảng hương nồng hoa cỏ
Tìm nhau giữa địa đàng…






21 tháng 8, 2015

CHỢT THẤY BÌNH YÊN BUỔI SÁNG NÀY





Chợt thấy bình yên buổi sáng này
Khi gió nhẹ làm lao xao cành lá
Con đường vắng sao dễ yêu đến lạ
Đã bao lần quen thuộc bước chân qua

Nhìn bằng lăng nở rộ sắc hoa cà
Cho ký ức ùa về bao kỷ niệm
Ngày xưa ấy dịu dàng màu áo tím
Thuở học trò bên sách vở thơm tho

Tuổi hồn nhiên nào biết đến âu lo
Êm đềm quá khoảng trời vang tiếng hát
Là vần thơ đầy yêu thương dào dạt
Bướm dập dờn bên rực rỡ lá hoa

Thời gian trôi theo năm tháng phai nhòa
Giờ trở lại nghe quạnh hiu lối cỏ
Kỷ niệm hồng của một thời tuổi nhỏ
Vẫn nhớ hoài, nhớ mãi ở trong tim…








19 tháng 8, 2015

BUỒN




Đem buồn 
giấu kín vào thơ

Mặc cho con chữ 
ngẩn ngơ 
nỗi niềm

Long lanh 
khóe mắt lệ viền

Mùa thu vừa chết 
giữa miền yêu thương

Sầu giăng 
từng sợi tơ vương

Rưng rưng chợt nhớ 
thiên đường 
đã xa





ĐI ĐÓN MÙA THU




Cùng anh 
đi đón mùa thu

Sáng nay 
mấy vạt sương mù 
phủ giăng

Ấp e 
tà áo lụa vàng

Chợt nghe hạnh phúc 
ngập tràn 
bên anh





18 tháng 8, 2015

GIẬN ANH





Giận anh… đã mấy hôm rồi nhỉ ?
Ngày vắng bình minh thiếu mặt trời
Chim chóc trên cành im giọng hót
Ngoài vườn hoa lá kém xanh tươi

Giận anh… cho má hồng phai nhạt
Mắt ướt long lanh giọt lệ sầu
Tóc rối dỗi hờn, lười lược chải
Nụ cười má lúm trốn đi đâu ?

Giận anh… giận cả gió mây luôn
Ong bướm ghé thăm vẻ chán chường
Khóm cúc buồn thiu màu héo rũ
Đêm dài rưng rức khúc tơ vương

Giận anh… em giận anh ghê lắm !
Vũ trụ quay cuồng dưới bước chân
Tinh tú lặng lờ trên cao thẳm
Trăng gầy nhàn nhạt dáng bâng khuâng

Giận anh… em chẳng thiết làm thơ
Nghiên mực lặng thinh vẻ thẫn thờ
Con chữ cuộn mình nằm thổn thức
Bên rèm, em khóc…khóc bơ vơ !…







17 tháng 8, 2015

MỘNG MỊ XA RỒI





Trở lại vườn xưa ngập nỗi sầu
Đường về lạ lẫm bước chênh chao
Cỏ cây buồn bã lơ thơ dáng
Hoa lá đìu hiu nhạt nhẽo màu
Quanh quất kiếm tìm, mòn mỏi đợi
Mà nào chẳng thấy bóng hình nhau*
Uyên nguyên hoài khúc nay biền biệt
Mộng mị xa rồi đẫm giọt châu








16 tháng 8, 2015

VU LAN GỢI NHỚ




“ Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ lót lá mà nằm”
Chiều nay mưa lâm thâm
Một mình con trong gian nhà buồn bã
Cây mấy mùa thay lá
Là mấy mùa con sống kiếp mồ côi

Kể từ khi ba mẹ qua đời
Đàn em dại một tay con nuôi nấng
Bữa cháo bữa rau cuộc đời nhiều lận đận
Ngày qua ngày các em đã lớn khôn
Tuổi thanh xuân giờ héo hắt mỏi mòn
Không còn ai buổi đi về đưa đón
Bóng ngã hoàng hôn đâu dễ gì lựa chọn
Để tháng ngày thui thủi kiếp cô đơn

Thắp nén nhang con thầm khấn hương hồn
Ba và mẹ sớm về miền cực lạc
Vu Lan về sao nghẹn ngào tiếng nấc
Thương mẹ cha sớm vội lìa trần
Chưa một ngày con báo hiếu song thân
Nấu bữa cơm ngon hay tách trà thơm dâng ba mẹ
Xin hiểu lòng con trẻ
Nhớ đấng sinh thành cho nước mắt trào tuôn

Trước bàn thờ nghi ngút khói hương
Con chợt thấy ba mẹ cười rạng rỡ
Vu Lan về cho lòng con tưởng nhớ
Mãi bóng hình ba mẹ chẳng hề nguôi
Nghĩa mẹ công cha rộng biển cao trời
Con thầm hứa sẽ ghi lòng tạc dạ





RU CHO THƠ NGỦ




À ơi…Thơ hãy ngủ ngon !
Bao nhiêu ngày tháng mỏi mòn đợi trông
Lắm khi nước mắt tuôn dòng
Nghẹn ngào trước những cạn nông tình người

Ngủ cho ngon nhé thơ ơi !
Lãng quên đi những khóc cười đắng cay
Nỗi niềm thơ vận tháng ngày
Trở trăn, quay quắt…quắt quay bẽ bàng

À ơi…thơ ngủ giấc an !
Đừng ray rứt …chớ ngỡ ngàng… xót xa
Mặc cho đời lắm phong ba
Mặc người đen trắng mặn mà nhạt phai

Hạ vừa nói tiếng chia tay
Mùa thu ngấp nghé heo may bên thềm
Ngủ đi giấc mộng êm đềm
Ngày mai thức dậy thơ thêm dạt dào

Ngập tràn nắng mới xôn xao
Lá vàng vẫy gọi má đào ngẩn ngơ
Yêu thương dệt lại vần thơ
Ngọt thơm hương cốm đón chờ mùa sang






CÙNG THƠ ĐI ĐÓN MÙA THU





Thơ ơi, thôi bớt lao xao
Mùa thu đã đến bên rào chẳng hay
Thôi đừng hờn dỗi quắt quay
Đừng buồn trước những đổi thay lòng người

Dòng sông bên lở bên bồi
Trách chi hời hợt mấy lời đãi bôi
Cùng ta thơ hãy dạo chơi
Mùa thu cảnh sắc tuyệt vời như tranh

Sáng nay nắng ấm trời xanh
Heo may gờn gợn bên mành thoảng qua
Nghe chừng rộn rã lá hoa
Ngẩn ngơ áo lụa hoa cà làm duyên

Thơ cùng ta bỏ ưu phiền
Đón mùa thu mới thần tiên tháng ngày
Tưng bừng nội cỏ ngàn cây
Cùng thơ dạo khúc đắm say thu về






15 tháng 8, 2015

RƯNG RƯNG NỖI NIỀM




Ngày xưa  lục bát có đôi
Giờ đây lục bát xa xôi nghìn trùng

Tại ai phím lạc tơ chùng
Để cho câu chữ rưng rưng nỗi niềm

Để cho ngày hóa thành đêm
Bơ vơ lạc lối giữa miền quạnh hiu

Ngẩn ngơ ngơ ngẩn bao chiều
Bìm bịp lặng cả tiếng kêu lớn ròng

Tội cho con nước mênh mông
Ngắm nhìn hoa tím mà lòng ủ ê

Trách ai quên vội ước thề
Hồn thơ trăn trở tái tê tháng ngày

Nói chi hai tiếng đắng cay
Nụ cười nhạt thếch trả vay nghĩa tình

Đêm ơi chậm lại bình minh
Ta ngồi cùng với bóng mình xót xa

Thôi về xóa hết ngọc ngà
Thiên thu cổ tích nhạt nhòa lãng quên








TA GHÉT MÙA THU




Ngập ngừng thu tím bước qua hiên
Nỗi nhớ khôn nguôi giọt lệ viền
Kỷ niệm chất đầy ngăn ký ức
Ngày về vọng tưởng cả thâu đêm

Chim vút cánh bay tận cuối trời
Vườn xưa quạnh quẽ bước đơn côi
Lá hoa héo rũ sầu hiu hắt
Thu đến mà chi nghẹn đắng lời

Vì ai cho lệ hóa thành sông
Câu chữ buồn thiu bối rối lòng
Mây gió dỗi hờn trôi lặng lẽ
Thơ vần nhạt nhẽo nghĩa chờ trông

Ta ghét mùa thu lá đổ vàng
Heo may nhè nhẹ tím chiều hoang
Bâng khuâng áo lụa bay trong gió
Sương đọng bờ vai luống bẽ bàng






LỠ LÀNG




Lỡ làng
đứt nửa đường tơ

Ngồi
ôm hoang phế
mà chờ trăm năm

Đớn đau
lệ
đổ âm thầm

Tiếc
đêm nguyệt tận
gieo nhầm 
vần thương





14 tháng 8, 2015

THU SẦU



Với tay kéo nhẹ rèm thưa mỏng
Vạt nắng bơ vơ đậu trước thềm
E ấp sợi vàng ươm lối mộng
Ngập ngừng thu tím bước qua hiên

Khóm cúc tươi xinh nhoẻn miệng cười
Mây dừng phiêu lãng bước chơi vơi
Heo may dìu dịu ru cành lá
Khúc hát mùa sang rộn rã lời

Riêng chỉ mình ta khóc ngậm ngủi
Thu về sao dáng lẻ đơn côi
Nhạt phai màu mắt sầu cô quạnh
Lạc mất vần thơ giữa cuộc đời




:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.